Phụng Vụ - Mục Vụ
Mỗi ngày một câu chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
19:11 31/01/2010
RANH GIỚI
Trong ánh sáng truyền lại một âm thanh ầm ỉ, đại sư đã nghe, kinh ngạc vô cùng. Sau khi sai người kiểm tra thì mới biết là một tên đệ tử của mình làm náo loạn, thế là ông ta kêu tên đệ tứ ấy lại hỏi nguyên do.
- “Có một phái đoàn các học giả đến thăm thầy, con nói với họ là thầy không có thời gian để nói những chuyện lãng phí với người chỉ biết sách vở, chỉ chú trọng đến học vấn nhưng lại thiếu sót sự khôn ngoan trên mình. Những người này chỉ biết các minh định của giáo điều, ở đâu cũng tự tạo ranh giới giữa con người với nhau...”
Đại sư mĩm cười, nói:
- “Nói rất đúng, rất đúng, nhưng nói cho thầy biết có phải bởi vì con tự cho là đúng, phải kẻ một lằn ranh rõ ràng với mấy vị học giả ấy, mới tạo ra cảnh tranh chấp và đối lập trước mắt phải không ?”
(Lắng nghe của loài ếch)
Suy tư
Các giáo điều của Chúa Giê-su đưa con người đến phúc trường sinh; các giáo huấn của Giáo Hội đưa con người ta tìm đến Thiên Chúa là nguồn mạch trường sinh và hạnh phúc.
Nhưng có những “giáo điều” của một vài cha sở thì trở thành ranh giới ngăn cách giữa Thiên Chúa với dân Ngài, giữa cha sở với giáo dân và giữa giáo dân với nhau, nhưng “giáo điều” ấy là:
- Phải đi xưng tội đúng theo những giờ giấc mà cha sở đã quy định, và cha sở chỉ ngồi tòa đúng giờ quy định. Đây là ranh giới ngăn cách giữa Thiên Chúa với tội nhân.
- Tiền xin lễ phải đúng với quy định của giám mục địa phương, thiếu một xu cũng không nhận, nếu có nhận thì bỏ vào thùng tiền dâng cúng đợi một tháng mở ra làm lễ chung, nhưng dư vài trăm ngàn thì nhận. Đây là ranh giới ngăn cách giữa cha sở và giáo dân.
- Quy định xin lễ đặc biệt tiền nhiều thì có ca đoàn hát và treo các bức liễn trong nhà thờ, lễ ít đặc biệt thì chỉ có hát, lễ thường thì không gì cả chỉ làm lễ “chay”. Đây là ranh giới ngăn cách giữa nhà thờ và giáo dân.
Trở thành ranh giới là vì cha sở thích làm theo ý của mình mà không tuân thủ các quy luật của Chúa và của Hội Thánh; có ranh giới ngăn cách là vì cha sở vì mình chứ không vì giáo dân; có ranh giới ngăn cách là vì cha sở coi mình là người được phục vụ chứ không phải là kẻ phục vụ; có ranh giới là vì cha sở tầm thường hóa thiên chức linh mục của mình ăn uống vui chời như người thường...
------------------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://vn.myblog.yahoo.com/jmtaiby
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
N2T |
Trong ánh sáng truyền lại một âm thanh ầm ỉ, đại sư đã nghe, kinh ngạc vô cùng. Sau khi sai người kiểm tra thì mới biết là một tên đệ tử của mình làm náo loạn, thế là ông ta kêu tên đệ tứ ấy lại hỏi nguyên do.
- “Có một phái đoàn các học giả đến thăm thầy, con nói với họ là thầy không có thời gian để nói những chuyện lãng phí với người chỉ biết sách vở, chỉ chú trọng đến học vấn nhưng lại thiếu sót sự khôn ngoan trên mình. Những người này chỉ biết các minh định của giáo điều, ở đâu cũng tự tạo ranh giới giữa con người với nhau...”
Đại sư mĩm cười, nói:
- “Nói rất đúng, rất đúng, nhưng nói cho thầy biết có phải bởi vì con tự cho là đúng, phải kẻ một lằn ranh rõ ràng với mấy vị học giả ấy, mới tạo ra cảnh tranh chấp và đối lập trước mắt phải không ?”
(Lắng nghe của loài ếch)
Suy tư
Các giáo điều của Chúa Giê-su đưa con người đến phúc trường sinh; các giáo huấn của Giáo Hội đưa con người ta tìm đến Thiên Chúa là nguồn mạch trường sinh và hạnh phúc.
Nhưng có những “giáo điều” của một vài cha sở thì trở thành ranh giới ngăn cách giữa Thiên Chúa với dân Ngài, giữa cha sở với giáo dân và giữa giáo dân với nhau, nhưng “giáo điều” ấy là:
- Phải đi xưng tội đúng theo những giờ giấc mà cha sở đã quy định, và cha sở chỉ ngồi tòa đúng giờ quy định. Đây là ranh giới ngăn cách giữa Thiên Chúa với tội nhân.
- Tiền xin lễ phải đúng với quy định của giám mục địa phương, thiếu một xu cũng không nhận, nếu có nhận thì bỏ vào thùng tiền dâng cúng đợi một tháng mở ra làm lễ chung, nhưng dư vài trăm ngàn thì nhận. Đây là ranh giới ngăn cách giữa cha sở và giáo dân.
- Quy định xin lễ đặc biệt tiền nhiều thì có ca đoàn hát và treo các bức liễn trong nhà thờ, lễ ít đặc biệt thì chỉ có hát, lễ thường thì không gì cả chỉ làm lễ “chay”. Đây là ranh giới ngăn cách giữa nhà thờ và giáo dân.
Trở thành ranh giới là vì cha sở thích làm theo ý của mình mà không tuân thủ các quy luật của Chúa và của Hội Thánh; có ranh giới ngăn cách là vì cha sở vì mình chứ không vì giáo dân; có ranh giới ngăn cách là vì cha sở coi mình là người được phục vụ chứ không phải là kẻ phục vụ; có ranh giới là vì cha sở tầm thường hóa thiên chức linh mục của mình ăn uống vui chời như người thường...
------------------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://vn.myblog.yahoo.com/jmtaiby
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
Mỗi ngày một câu danh ngôn của các thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
19:13 31/01/2010
N2T |
16. Bố thí tiền bạc là tài sản và ân thưởng mà người nghèo nên được, cũng là tiền mà Chúa Giê-su Ki-tô trưng thâu của chúng ta.
(Thánh Francis of Assisi)Mỗi ngày một câu cách ngôn
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
19:16 31/01/2010
N2T |
357. Tình yêu của bạn ngọt ngào đó là bảo vật, tôi không đáng đem hoàn cảnh để đổi cho đế vương.
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
65 năm tưởng nhớ ngày giải thoát tù nhân trại tập trung Auschwitz
Rosa Đức quốc
16:15 31/01/2010
Ngày 27.01.1945 quân đội Xô Viết trong thế chiến thứ hai cùng với quân đội Đồng Minh Mỹ, Pháp và Anh đánh đổ chế độ độc tài khát máu vô nhân đạo của chính quyền Hitler thời Đức quốc xã, đã phá vỡ hàng phòng thủ của quân đội Đức quốc xã tiến vào giải thoát tù nhân trại tập trung Auschwitz, một địa điểm bên nước Balan.
Nơi đây năm 1940 chính quyền Hitler đã cho xây cất một trại tập trung lao động khổ sai gần 40 cây số vuông với trên 39 địa điểm rải rác khắp trong trại, 6 lò thiêu khí ngạt, bốn lò thiêu đốt, để giam cầm những người không đồng chính kiến với chế độ Hitler, những người chế độ không ưa thích như người Do Thái, người gốc chủng tộc Roma, gốc chủng tộc Zintis, người tàn tật, người đồng tình luyến ái, những nhà trí thức Balan, cho tới chết bị tử hình.
Trại Auschwitz: hình ảnh biểu trưng tội ác của chế độ Đức quốc xã
Đây là trại tập trung lớn nhất của chế độ Hitler, một trại tập trung của chế độ độc ác tàn nhẫn vô nhân đạo trong lịch sử loài người. Trại này là dấu hiệu biểu trưng về sự hãi hùng kinh sợ của đế quốc thứ ba nước Đức thời Hitler cai trị từ năm 1933 đến 1945.
Ở cổng trại có hàng chữ chăng ngang vòng trên hai cột trụ cổng viết: „ Arbeit macht frei – Lao động mang đến tự do giải thoát!“. Với khẩu hiệu dòng chữ này những tù nhân trong trại không bị giết chết ngay tức thì, nhưng bị bắt lao động chân tay khổ cực. Họ phải làm việc dưới những điều kiện thiếu thốn về thực phẩm ăn uống, thiếu quần áo, không có thuốc men, chịu đựng thời tiết gía lạnh ngoài trời cùng trong nhà tù. Và cứ như thế họ chết dần mòn dưới ách lao động nhục nhã khổ cực vượt qúa mức chịu đựng của con người về thể xác lẫn tinh thần.
Tội ác của chế độ đế quốc thứ ba nước Đức ( Deutsch drittes Reich) dưới thời thống trị của Hitler và bọn quân phiệt vô nhân đạo là một chương đen tối nhất trong lịch sử nước Đức và lịch sử nhân loại.
Nhân phẩm con người bị khinh khi chà đạp ở trại Auschwitz
Năm 1933 Adolf Hitler và đảng của ông đã khôn khéo đường mật hứa hẹn giải quyết nạn thất nghiệp thời bấy giờ ở nước Đức, được bầu làm thủ tướng đế quốc Đức. Từ đó ông tìm mọi phưong tiện củng cố quyền hành với bàn tay sắt đá đầy tham vọng cùng khát máu và tự xưng là „Führer - người thủ lãnh“ theo ý thức hệ của đảng Đức quốc xã cho người Đức (Nazis), kỳ thị phân biệt chủng tộc. Với chính sách đó, chế độ Hitler đã hủy diệt hơn 06 triệu mạng sống con người từ năm 1933 đến 1945.
Riêng ở trại tập trung lao động khổ sai Auschwitz hơn 1 triệu 3 trăm ngàn người bị tử hình; 900.000 người bị hủy diệt trong lò thiêu bằng khí ngạt hơi thở; hơn 200.000 người bị chết vì lao động làm việc qúa cực nhọc vất vả, vì bị đói khát, vì bị nhiễm trùng do mất vệ sinh, bị đánh đập đối xử tra tấn tàn tệ hay bị đem ra làm vật thử nghiệm đau đớn quằn quại vô nhân đạo về y khoa chế biến thuốc men.
Trước khi những con người bị đưa vào giam trong trại tập trung, họ bị tước lột hết quần áo trần truồng. Những gì đeo mang trên người như vòng vàng dây chuyền đồng hồ, cả răng bịt vàng cũng bị cạy tháo ra hết. Nói tóm lại, họ không còn gì dính trên thân thể, ngoại trừ thân xác đã có từ khi Tạo Hóa và cha mẹ sinh ra thôi. Vào trại họ phải mặc quần áo với số tù nhân từng người do trại phát cho. Và như thế nhân phẩm con người cũng bị tước bỏ luôn.
Lính coi canh trại rất hung dữ luôn luôn có khí giới trên tay, hễ ai bất tuân hiệu lệnh họ bắn bỏ liền. Thực phẩm được chia phát theo khẩu phần ăn để cầm cự sống mà lao động làm việc thôi.
Chế độ Hitler muốn bằng mọi gía thu tóm các nước láng giềng bên Âu Châu về trong tay quyền hành cai trị của mình. Quân đội Nazis của Hitler đã xâm chiếm thành công nước Balan, Áo, Pháp, Hòalan, Ý. Họ mang quân xâm lăng đánh cả nước Nga, nước Anh nhưng không thành công, bị chặn đứng bước tiến quân xâm lăng.
Ngày lịch sử giải thoát tù nhân trại Auschwitz
Trước tình trạng thế giới bị đảo lộn mất an ninh, vì tham vọng xâm lược ý thức hệ của chế độ Hitler đế quốc Đức bành trướng, cùng với cách cai trị tàn nhẫn vô nhân đạo, kỳ thị chủng tộc, coi khinh miệt phẩm gía con người, và nguy cơ này đang lan tràn khắp nơi không chỉ bên Âu Châu, mà còn có thể lan rộng trên khắp thế giới do trục liên minh với quân đội Nhật hoàng. Nên Chính phủ cùng quân đội các nước đồng minh Mỹ, Nga, Anh và Pháp đã quyết định ra tay hành động ngăn chặn tham vọng bước tiến đó của quân đội Hitler bên Âu châu, tham vọng bành trướng của quân đội Nhật bên Á châu.
Thế là, thế chiến thứ hai bùng nổ nhằm chống lại quân đội bọn tài phiệt Nazis Đức quốc xã của chế độ Hitler và quân đội tài phiệt của Nhật hoàng.
Trận thế chiến kéo dài từ năm 1939 đến 1945. Ngày 08.05.1945 là ngày quân đội đồng minh Mỹ, Nga, Pháp và Anh chiến thắng chấm dứt chế độ Đức quốc xã Nazis vô nhân đạo của Hitler bên Âu châu, và chế độ quân phiệt của Nhật hoàng nước Nhật. Chiến tranh thế giới thứ hai chấm dứt trên toàn thế giới, chính phủ quân đội Đức và Nhật đầu hàng vô điều kiện. Quân đội thất trận, Hitler tự tử, những trại tập trung giam giữ giết người của chế độ Hitler ở rải rác khắp Âu châu được giải thoát, trong đó trại tập trung Auschwitz là trại lớn nhất đã được giải thoát từ ngày 27.01.1945.
Chiến tranh đã chấm dứt. Những tù nhân của trại đã được giải thoát. Nhưng trại tập trung Auschwitz là biểu tượng cho sự dã man tàn nhẫn vô nhân đạo của chế độ Đức quốc xã thời Hitler, nên toàn khung cảnh trại phải được giữ gìn bảo toàn như một bảo tàng viện, để nhắc nhở cho mọi người đến tội ác thời kỳ hãi hùng diệt chủng hàng loạt của chế độ Đức quốc xã.
Ngày 27.01. trở thành ngày lịch sử hằng năm tưởng nhớ tới những nạn nhân bị tù đày giết chết trong trại dưới thời Hitler. Ngày tưởng niệm này nhắc nhớ cho mọi người trên thế giới, đến tội ác diệt chủng vô nhân đạo của chế độ Đức quốc xã Nazis, nhớ tới những đau khổ tàn nhẫn mà những tù nhân thời Hitler phải chịu đựng trong trại này, và trong những trại tập trung giam cầm khác dưới thời Hitler.
Thế giới tưởng nhớ những nạn nhân trại Auschwitz
Ngày 28. 05. 2006 Đức Giáo Hoàng Benedicto thứ 16 đã đến tận trại tập trung Auschwitz thăm viếng và tưởng niệm những nạn nhân đã qua đời tại đây. Nơi đây ngài đã đi bộ thăm viếng những ngôi nhà giam tù nhân ngày xưa, lò hỏa thiêu giết người rùng rợn ghê sợ, cùng cầu nguyện và đọc bài diễn văn đầy xúc động:
„ Nơi đây, chỗ đã xảy ra những thảm cảnh ghê rợn vô nhân đạo, chỗ chất đống hàng núi cao chứa đầy tội ác chống lại Thiên Chúa và con người, không có gì có thể so sánh trong lịch sử được.
Đứng nơi đây khi nghĩ đến những thảm họa tội ác vô nhân đạo đã diễn ra ngày xưa cho con người,Tôi một người Đức, một người tín hữu Chúa Kitô cùng là Giáo Hoàng của Giáo Hội Công giáo cảm thấy tâm hồn mình nặng nề xấu hổ. Đứng nghiêng mình nơi đây, không ai còn có thể nói lên lời gì hơn được, chỉ còn biết cúi đầu yên lặng. Vâng thái độ cúi đầu yên lặng đó tựa như lời kêu gào cùng Thiên Chúa: Tại sao Thiên Chúa lại yên lặng? Tại sao Thiên Chúa đã để cho xảy ra sự thể như vậy?
Trong giờ phút yên lặng cúi đầu như thế, trong thâm tâm chúng ta nghiêng mình trước hàng triệu anh linh con người đã bị giam cầm, bị đối xử vô nhân đạo tàn nhẫn dã man, phải chịu đựng biết bao gian khổ hành hạ cho tới chết. Sự yên lặng cúi đầu của chúng ta còn là lời cầu xin lớn tiếng: xin ơn tha thứ và hoà giải, và cũng là lời kêu xin lên Thiên Chúa hằng sống xin đừng bao giờ để cho sự thể như vậy xảy ra nữa.“.
Ngày 27.01.2010 nhân ngày kỷ niệm trại tập trung Auschwitz được giải thoát cách đây 65 năm, chính phủ nước Đức đã mời Tổng Thống nước Israel, ngài Simon Peres, đọc diễn văn trước Bundestag, Quốc hội của nước Đức ở Berlin.
Trong bài diễn văn Tổng thống nước Israel đã lớn tiếng kêu gọi cảnh cáo: „Nie wieder – Không bao giờ được tái diễn nữa!“ cảnh tàn sát vô nhân đạo như đã diễn ra ở các trại tập trung, nhất là như ở trại Auschwitz dưới thời Đức quồc xã Hitler, nhằm cố ý diệt chủng chống lại người Do Thái.
Tưởng nhớ đến hàng triệu con người đã bị giết chết trong các trại tù tập trung thời chế độ Đức quốc xã của Hitler, chúng ta đau lòng ngậm ngùi thắp sáng những ngọn nến tình yêu mến, tình liên đới và cầu nguyện cho những nạn nhân trong các trại tù tập trung.
Và nhìn hướng về quê hương Việt Nam, nơi chế độ cộng sản đang cai trị chèn ép người dân từ năm 1945 tới nay, nhất là cảnh bóc lột cuớp bóc thu hồi qui hoạch đất đai nhà cửa ruộng vườn của người dân, cảnh cấm đoán hạn chế, đập phá nơi thờ phượng, Thánh gía bàn thờ tôn kính của người giáo dân, ai trong chúng ta cũng cảm thấy đau lòng bị nhục mạ xâm phạm. Đời sống người dân mất an ninh bị đe dọa, không còn công lý hoà bình cho đời sống nữa.
Xin thắp sáng ngọn nến công lý hòa bình cho quê hương đất mẹ Việt Nam. Lời cầu nguyện hòa lẫn với ánh nến cùng làn khói từ cây nến bay lên trời cao cho người cộng sản Việt Nam biết suy nghĩ lại mà tôn trọng bảo vệ đời sống người dân cho có an ninh trong công lý và hòa bình.
Đức quốc, ngày 31.01.2010
Radio Việt Nam Hải ngoại Âu Châu
Nơi đây năm 1940 chính quyền Hitler đã cho xây cất một trại tập trung lao động khổ sai gần 40 cây số vuông với trên 39 địa điểm rải rác khắp trong trại, 6 lò thiêu khí ngạt, bốn lò thiêu đốt, để giam cầm những người không đồng chính kiến với chế độ Hitler, những người chế độ không ưa thích như người Do Thái, người gốc chủng tộc Roma, gốc chủng tộc Zintis, người tàn tật, người đồng tình luyến ái, những nhà trí thức Balan, cho tới chết bị tử hình.
Trại Auschwitz: hình ảnh biểu trưng tội ác của chế độ Đức quốc xã
Đây là trại tập trung lớn nhất của chế độ Hitler, một trại tập trung của chế độ độc ác tàn nhẫn vô nhân đạo trong lịch sử loài người. Trại này là dấu hiệu biểu trưng về sự hãi hùng kinh sợ của đế quốc thứ ba nước Đức thời Hitler cai trị từ năm 1933 đến 1945.
Ở cổng trại có hàng chữ chăng ngang vòng trên hai cột trụ cổng viết: „ Arbeit macht frei – Lao động mang đến tự do giải thoát!“. Với khẩu hiệu dòng chữ này những tù nhân trong trại không bị giết chết ngay tức thì, nhưng bị bắt lao động chân tay khổ cực. Họ phải làm việc dưới những điều kiện thiếu thốn về thực phẩm ăn uống, thiếu quần áo, không có thuốc men, chịu đựng thời tiết gía lạnh ngoài trời cùng trong nhà tù. Và cứ như thế họ chết dần mòn dưới ách lao động nhục nhã khổ cực vượt qúa mức chịu đựng của con người về thể xác lẫn tinh thần.
Tội ác của chế độ đế quốc thứ ba nước Đức ( Deutsch drittes Reich) dưới thời thống trị của Hitler và bọn quân phiệt vô nhân đạo là một chương đen tối nhất trong lịch sử nước Đức và lịch sử nhân loại.
Nhân phẩm con người bị khinh khi chà đạp ở trại Auschwitz
Năm 1933 Adolf Hitler và đảng của ông đã khôn khéo đường mật hứa hẹn giải quyết nạn thất nghiệp thời bấy giờ ở nước Đức, được bầu làm thủ tướng đế quốc Đức. Từ đó ông tìm mọi phưong tiện củng cố quyền hành với bàn tay sắt đá đầy tham vọng cùng khát máu và tự xưng là „Führer - người thủ lãnh“ theo ý thức hệ của đảng Đức quốc xã cho người Đức (Nazis), kỳ thị phân biệt chủng tộc. Với chính sách đó, chế độ Hitler đã hủy diệt hơn 06 triệu mạng sống con người từ năm 1933 đến 1945.
Riêng ở trại tập trung lao động khổ sai Auschwitz hơn 1 triệu 3 trăm ngàn người bị tử hình; 900.000 người bị hủy diệt trong lò thiêu bằng khí ngạt hơi thở; hơn 200.000 người bị chết vì lao động làm việc qúa cực nhọc vất vả, vì bị đói khát, vì bị nhiễm trùng do mất vệ sinh, bị đánh đập đối xử tra tấn tàn tệ hay bị đem ra làm vật thử nghiệm đau đớn quằn quại vô nhân đạo về y khoa chế biến thuốc men.
Trước khi những con người bị đưa vào giam trong trại tập trung, họ bị tước lột hết quần áo trần truồng. Những gì đeo mang trên người như vòng vàng dây chuyền đồng hồ, cả răng bịt vàng cũng bị cạy tháo ra hết. Nói tóm lại, họ không còn gì dính trên thân thể, ngoại trừ thân xác đã có từ khi Tạo Hóa và cha mẹ sinh ra thôi. Vào trại họ phải mặc quần áo với số tù nhân từng người do trại phát cho. Và như thế nhân phẩm con người cũng bị tước bỏ luôn.
Lính coi canh trại rất hung dữ luôn luôn có khí giới trên tay, hễ ai bất tuân hiệu lệnh họ bắn bỏ liền. Thực phẩm được chia phát theo khẩu phần ăn để cầm cự sống mà lao động làm việc thôi.
Chế độ Hitler muốn bằng mọi gía thu tóm các nước láng giềng bên Âu Châu về trong tay quyền hành cai trị của mình. Quân đội Nazis của Hitler đã xâm chiếm thành công nước Balan, Áo, Pháp, Hòalan, Ý. Họ mang quân xâm lăng đánh cả nước Nga, nước Anh nhưng không thành công, bị chặn đứng bước tiến quân xâm lăng.
Ngày lịch sử giải thoát tù nhân trại Auschwitz
Trước tình trạng thế giới bị đảo lộn mất an ninh, vì tham vọng xâm lược ý thức hệ của chế độ Hitler đế quốc Đức bành trướng, cùng với cách cai trị tàn nhẫn vô nhân đạo, kỳ thị chủng tộc, coi khinh miệt phẩm gía con người, và nguy cơ này đang lan tràn khắp nơi không chỉ bên Âu Châu, mà còn có thể lan rộng trên khắp thế giới do trục liên minh với quân đội Nhật hoàng. Nên Chính phủ cùng quân đội các nước đồng minh Mỹ, Nga, Anh và Pháp đã quyết định ra tay hành động ngăn chặn tham vọng bước tiến đó của quân đội Hitler bên Âu châu, tham vọng bành trướng của quân đội Nhật bên Á châu.
Thế là, thế chiến thứ hai bùng nổ nhằm chống lại quân đội bọn tài phiệt Nazis Đức quốc xã của chế độ Hitler và quân đội tài phiệt của Nhật hoàng.
Trận thế chiến kéo dài từ năm 1939 đến 1945. Ngày 08.05.1945 là ngày quân đội đồng minh Mỹ, Nga, Pháp và Anh chiến thắng chấm dứt chế độ Đức quốc xã Nazis vô nhân đạo của Hitler bên Âu châu, và chế độ quân phiệt của Nhật hoàng nước Nhật. Chiến tranh thế giới thứ hai chấm dứt trên toàn thế giới, chính phủ quân đội Đức và Nhật đầu hàng vô điều kiện. Quân đội thất trận, Hitler tự tử, những trại tập trung giam giữ giết người của chế độ Hitler ở rải rác khắp Âu châu được giải thoát, trong đó trại tập trung Auschwitz là trại lớn nhất đã được giải thoát từ ngày 27.01.1945.
Chiến tranh đã chấm dứt. Những tù nhân của trại đã được giải thoát. Nhưng trại tập trung Auschwitz là biểu tượng cho sự dã man tàn nhẫn vô nhân đạo của chế độ Đức quốc xã thời Hitler, nên toàn khung cảnh trại phải được giữ gìn bảo toàn như một bảo tàng viện, để nhắc nhở cho mọi người đến tội ác thời kỳ hãi hùng diệt chủng hàng loạt của chế độ Đức quốc xã.
Ngày 27.01. trở thành ngày lịch sử hằng năm tưởng nhớ tới những nạn nhân bị tù đày giết chết trong trại dưới thời Hitler. Ngày tưởng niệm này nhắc nhớ cho mọi người trên thế giới, đến tội ác diệt chủng vô nhân đạo của chế độ Đức quốc xã Nazis, nhớ tới những đau khổ tàn nhẫn mà những tù nhân thời Hitler phải chịu đựng trong trại này, và trong những trại tập trung giam cầm khác dưới thời Hitler.
Thế giới tưởng nhớ những nạn nhân trại Auschwitz
Ngày 28. 05. 2006 Đức Giáo Hoàng Benedicto thứ 16 đã đến tận trại tập trung Auschwitz thăm viếng và tưởng niệm những nạn nhân đã qua đời tại đây. Nơi đây ngài đã đi bộ thăm viếng những ngôi nhà giam tù nhân ngày xưa, lò hỏa thiêu giết người rùng rợn ghê sợ, cùng cầu nguyện và đọc bài diễn văn đầy xúc động:
„ Nơi đây, chỗ đã xảy ra những thảm cảnh ghê rợn vô nhân đạo, chỗ chất đống hàng núi cao chứa đầy tội ác chống lại Thiên Chúa và con người, không có gì có thể so sánh trong lịch sử được.
Đứng nơi đây khi nghĩ đến những thảm họa tội ác vô nhân đạo đã diễn ra ngày xưa cho con người,Tôi một người Đức, một người tín hữu Chúa Kitô cùng là Giáo Hoàng của Giáo Hội Công giáo cảm thấy tâm hồn mình nặng nề xấu hổ. Đứng nghiêng mình nơi đây, không ai còn có thể nói lên lời gì hơn được, chỉ còn biết cúi đầu yên lặng. Vâng thái độ cúi đầu yên lặng đó tựa như lời kêu gào cùng Thiên Chúa: Tại sao Thiên Chúa lại yên lặng? Tại sao Thiên Chúa đã để cho xảy ra sự thể như vậy?
Trong giờ phút yên lặng cúi đầu như thế, trong thâm tâm chúng ta nghiêng mình trước hàng triệu anh linh con người đã bị giam cầm, bị đối xử vô nhân đạo tàn nhẫn dã man, phải chịu đựng biết bao gian khổ hành hạ cho tới chết. Sự yên lặng cúi đầu của chúng ta còn là lời cầu xin lớn tiếng: xin ơn tha thứ và hoà giải, và cũng là lời kêu xin lên Thiên Chúa hằng sống xin đừng bao giờ để cho sự thể như vậy xảy ra nữa.“.
Ngày 27.01.2010 nhân ngày kỷ niệm trại tập trung Auschwitz được giải thoát cách đây 65 năm, chính phủ nước Đức đã mời Tổng Thống nước Israel, ngài Simon Peres, đọc diễn văn trước Bundestag, Quốc hội của nước Đức ở Berlin.
Trong bài diễn văn Tổng thống nước Israel đã lớn tiếng kêu gọi cảnh cáo: „Nie wieder – Không bao giờ được tái diễn nữa!“ cảnh tàn sát vô nhân đạo như đã diễn ra ở các trại tập trung, nhất là như ở trại Auschwitz dưới thời Đức quồc xã Hitler, nhằm cố ý diệt chủng chống lại người Do Thái.
Tưởng nhớ đến hàng triệu con người đã bị giết chết trong các trại tù tập trung thời chế độ Đức quốc xã của Hitler, chúng ta đau lòng ngậm ngùi thắp sáng những ngọn nến tình yêu mến, tình liên đới và cầu nguyện cho những nạn nhân trong các trại tù tập trung.
Và nhìn hướng về quê hương Việt Nam, nơi chế độ cộng sản đang cai trị chèn ép người dân từ năm 1945 tới nay, nhất là cảnh bóc lột cuớp bóc thu hồi qui hoạch đất đai nhà cửa ruộng vườn của người dân, cảnh cấm đoán hạn chế, đập phá nơi thờ phượng, Thánh gía bàn thờ tôn kính của người giáo dân, ai trong chúng ta cũng cảm thấy đau lòng bị nhục mạ xâm phạm. Đời sống người dân mất an ninh bị đe dọa, không còn công lý hoà bình cho đời sống nữa.
Xin thắp sáng ngọn nến công lý hòa bình cho quê hương đất mẹ Việt Nam. Lời cầu nguyện hòa lẫn với ánh nến cùng làn khói từ cây nến bay lên trời cao cho người cộng sản Việt Nam biết suy nghĩ lại mà tôn trọng bảo vệ đời sống người dân cho có an ninh trong công lý và hòa bình.
Đức quốc, ngày 31.01.2010
Radio Việt Nam Hải ngoại Âu Châu
ĐTC Bênêđictô XVI: ''Đức Ái là Sự Khác Biệt của Kitô Hữu''
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ
21:00 31/01/2010
VATICAN, ngày 31/11 2010 (Zenit.org).- Dưới đây là bản dịch bài huấn từ của ĐTC Bênêđictô XVI ban cho những người tụ họp tại Quảng Trường Thánh Phêrô hôm nay trước Kinh Truyền Tin.
* * *
Anh chị em thân mến!
Phụng vụ Chúa Nhật hôm nay có một trong những đoạn đẹp nhất của Tân Ước và của toàn thể Thánh Kinh: Bài Ca Bác Ái của Thánh Phaolô (1 Cor 12:31-13:13). Trong thư Thứ Nhất gửi Tín Hữu Côrinthô, sau khi đã giải thích, bằng cách dùng hình ảnh thân thể, rằng Chúa Thánh Thần ban nhiều ân sủng khác nhau là để ích lợi cho Hội Thánh, Thánh Phaolô chỉ cho chúng ta “con đường” toàn thiện. Ngài nói rằng cách này không bao gồm việc có những đặc tính ngoại lệ: nói những tiếng lạ, biết tất cả mọi mầu nhiệm, có một đức tin phi thường, hay làm những việc anh hùng. Nhưng gồm có đức bác ái -- “agape” – nghĩa là, có một tình yêu chân chính, tình yêu mà Thiên Chúa đã tỏ bày cho chúng ta trong Đức Chúa Giêsu Kitô.
Đức bác ái là hồng ân “cao trọng nhất”, hồng ân thấy giá trị nơi tha nhân, nhưng “không khoe khoang, không tự đắc với lòng kiêu hãnh”, quả thật, “đức ái vui mừng trong chân lý” và sự tốt lành của người khác. Người thật sự yêu “không tìm tư lợi”, “không nghĩ đến những sự dữ mà mình phải chịu”, “cam chịu tất cả, tin tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (x. 1 Cor 13:4-7).
Cuối cùng, khi chúng ta đối diện với Thiên Chúa, tất cả những hồng ân khác biến đi; chỉ có một hồng ân tồn tại đến muôn đời là đức ái, bởi vì Thiên Chúa là Tình Yêu và chúng ta sẽ giống Ngài, trong sự hiệp thông hoàn toàn với Ngài.
Còn bây giờ, trong khi còn ở thế gian, đức ái là sự khác biệt của Kitô hữu. Toàn thể đời sống người Kitô hữu được tóm lại trong đức ái: điều gì người ấy tin và làm. Vì lý do ấy, ngay từ buổi đầu của triều đại Giáo Hoàng của tôi, tôi đã muốn dành Thông Điệp đầu tiên cho chính đề tài tình yêu: “Deus caritas est.” Như anh chị em nhớ, trong thông điệp này có hai phần dựa theo hai thành phần của đức ái: ý nghĩa của nó và cách thực hành nó. Tình yêu là bản chất của chính Thiên Chúa, là ý nghĩa của công cuộc tạo dựng và lịch sử, là ánh sáng làm cho cuộc đời của mọi người được tốt lành và xinh đẹp.
Đồng thời, tình yêu là “kiểu” của Thiên Chúa và người tín hữu, là cách cư xử của người đáp trả lại tình yêu của Thiên Chúa, biến đời mình thành món quà tự hiến cho Thiên Chúa và tha nhân.
Trong Đức Chúa Giêsu Kitô hai bình diện này hợp thành một sự hiệp nhất hoàn hảo: Người là Tình Yêu Nhập Thể. Tình yêu này được mặc khải trọn vẹn cho chúng ta trong Đức Kitô chịu Đóng Đinh. Nhìn ngắm Người, chúng ta có thể cùng Thánh Tông Đồ Gioan tuyên xưng: “chúng ta đã thấy tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta và chúng ta đã tin vào tình yêu ấy” (x. 1 Ga 4:16; “Deus Caritas Est,” 1).
Các bạn thân mến, nếu chúng ta nghĩ đến các thánh, chúng ta thấy những hồng ân thiêng liêng khác nhau của các ngài, và cũng thấy cá tính của các ngài. Nhưng cuộc đời của mỗi vị lại là một bài ca đức ái, một thánh thi sống động về tình yêu của Thiên Chúa!
Hôm nay, ngày 31 tháng Giêng, chúng ta đặc biệt kính nhớ thánh Gioan Bosco, Đấng sáng lập gia đình Salesian và là quan thày của các người trẻ. Trong Năm Linh Mục này tôi muốn xin ngài cầu bầu để các linh mục luôn là những nhà giáo dục và những người cha của những người trẻ; và như thế, nhờ cảm nghiệm đức bác ái mục vụ này, nhiều người trẻ sẽ đón nhận ơn gọi hiến cuộc đời cho Đức Kitô và tin Mừng. Nguyện xin Đức Mẹ Maria, Đầng Trợ Giúp chúng ta, khuôn mẫu của đức ái, cầu xin cho chúng ta được những ân sủng này.
* * *
Anh chị em thân mến!
Phụng vụ Chúa Nhật hôm nay có một trong những đoạn đẹp nhất của Tân Ước và của toàn thể Thánh Kinh: Bài Ca Bác Ái của Thánh Phaolô (1 Cor 12:31-13:13). Trong thư Thứ Nhất gửi Tín Hữu Côrinthô, sau khi đã giải thích, bằng cách dùng hình ảnh thân thể, rằng Chúa Thánh Thần ban nhiều ân sủng khác nhau là để ích lợi cho Hội Thánh, Thánh Phaolô chỉ cho chúng ta “con đường” toàn thiện. Ngài nói rằng cách này không bao gồm việc có những đặc tính ngoại lệ: nói những tiếng lạ, biết tất cả mọi mầu nhiệm, có một đức tin phi thường, hay làm những việc anh hùng. Nhưng gồm có đức bác ái -- “agape” – nghĩa là, có một tình yêu chân chính, tình yêu mà Thiên Chúa đã tỏ bày cho chúng ta trong Đức Chúa Giêsu Kitô.
Đức bác ái là hồng ân “cao trọng nhất”, hồng ân thấy giá trị nơi tha nhân, nhưng “không khoe khoang, không tự đắc với lòng kiêu hãnh”, quả thật, “đức ái vui mừng trong chân lý” và sự tốt lành của người khác. Người thật sự yêu “không tìm tư lợi”, “không nghĩ đến những sự dữ mà mình phải chịu”, “cam chịu tất cả, tin tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (x. 1 Cor 13:4-7).
Cuối cùng, khi chúng ta đối diện với Thiên Chúa, tất cả những hồng ân khác biến đi; chỉ có một hồng ân tồn tại đến muôn đời là đức ái, bởi vì Thiên Chúa là Tình Yêu và chúng ta sẽ giống Ngài, trong sự hiệp thông hoàn toàn với Ngài.
Còn bây giờ, trong khi còn ở thế gian, đức ái là sự khác biệt của Kitô hữu. Toàn thể đời sống người Kitô hữu được tóm lại trong đức ái: điều gì người ấy tin và làm. Vì lý do ấy, ngay từ buổi đầu của triều đại Giáo Hoàng của tôi, tôi đã muốn dành Thông Điệp đầu tiên cho chính đề tài tình yêu: “Deus caritas est.” Như anh chị em nhớ, trong thông điệp này có hai phần dựa theo hai thành phần của đức ái: ý nghĩa của nó và cách thực hành nó. Tình yêu là bản chất của chính Thiên Chúa, là ý nghĩa của công cuộc tạo dựng và lịch sử, là ánh sáng làm cho cuộc đời của mọi người được tốt lành và xinh đẹp.
Đồng thời, tình yêu là “kiểu” của Thiên Chúa và người tín hữu, là cách cư xử của người đáp trả lại tình yêu của Thiên Chúa, biến đời mình thành món quà tự hiến cho Thiên Chúa và tha nhân.
Trong Đức Chúa Giêsu Kitô hai bình diện này hợp thành một sự hiệp nhất hoàn hảo: Người là Tình Yêu Nhập Thể. Tình yêu này được mặc khải trọn vẹn cho chúng ta trong Đức Kitô chịu Đóng Đinh. Nhìn ngắm Người, chúng ta có thể cùng Thánh Tông Đồ Gioan tuyên xưng: “chúng ta đã thấy tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta và chúng ta đã tin vào tình yêu ấy” (x. 1 Ga 4:16; “Deus Caritas Est,” 1).
Các bạn thân mến, nếu chúng ta nghĩ đến các thánh, chúng ta thấy những hồng ân thiêng liêng khác nhau của các ngài, và cũng thấy cá tính của các ngài. Nhưng cuộc đời của mỗi vị lại là một bài ca đức ái, một thánh thi sống động về tình yêu của Thiên Chúa!
Hôm nay, ngày 31 tháng Giêng, chúng ta đặc biệt kính nhớ thánh Gioan Bosco, Đấng sáng lập gia đình Salesian và là quan thày của các người trẻ. Trong Năm Linh Mục này tôi muốn xin ngài cầu bầu để các linh mục luôn là những nhà giáo dục và những người cha của những người trẻ; và như thế, nhờ cảm nghiệm đức bác ái mục vụ này, nhiều người trẻ sẽ đón nhận ơn gọi hiến cuộc đời cho Đức Kitô và tin Mừng. Nguyện xin Đức Mẹ Maria, Đầng Trợ Giúp chúng ta, khuôn mẫu của đức ái, cầu xin cho chúng ta được những ân sủng này.
Đức Thánh Cha Benedict XVI khẳng định: “Đức ái là điều làm cho các Kitô hữu khác biệt.”
Bùi Hữu Thư
22:29 31/01/2010
Lời Đức Thánh Cha trước kinh truyền tin ngày Chúa Nhật
Rôma, Chúa Nhật 31 tháng 1, (Le Monde vu de Rome) - Đức Thánh Cha benedict XVI bình luận về thư thứ nhất của Thánh Phaolô Gửi tín hữu Côrintô (1 Cor 13) trước khi đọc kinh truyền tin: “Đức ái là điều làm cho các Kitô hữu khác biệt.”
Theo thông lệ, mỗi ngày Chúa Nhật Đức Thánh Cha Benedict XVI chủ sự việc đọc kinh truyền tin từ cửa sổ của văn phòng của ngài trông ra quảng trường Thánh Phêrô, trước mặt hàng vạn người.
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh là đoạn thư của Thánh Phaolô là “một trong những trang đẹp đẽ nhất của Tân Ước và của toàn bộ Thánh Kinh,” đó là “bài ca vịnh Đức Ái (1 Cor 12,31-13,13).
Đức Thánh Cha giải thích: “Thánh Phaolô trình bầy “con đường của sự toàn thiện,” và đó là “Đức Ái - agapé – tức là tình yêu chân chính, tình yêu Thiên Chúa đã thể hiện nơi Chúa Giêsu Kitô”: “Đức ái là ân sủng “lớn lao nhất,” khiến cho các ơn khác có giá trị.”
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh rằng điều này có nghĩa cụ thể rằng: “Kẻ nào yêu thực sự,” không tìm kiếm tư lợi riêng,” “không kể đến những tai hại xẩy đến cho mình,” “tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (xem 1 Cor. 13,4-7).
Ngài đã nhận xét rằng “khi chúng ta đối diện với Thiên Chúa, tất cả mọi ân sủng khác đều biến đi; chỉ còn lại một ơn tồn tại mãi mãi đến muôn đời, đó là đức ái, vì Thiên Chúa là tình yêu và chúng ta sẽ được nên giống như Chúa, và hiệp thông toàn vẹn với Người.”
Đức Thánh Cha tóm lại: “Bây giờ chúng ta dang ở trên cõi đời này, đức ái là điều làm cho các Kitô hữu khác biệt với mọi người. Đức ái là tổng hợp của tất cả cuộc sống: của những gì một người đã tin và đã làm.”
Ngài giải thích lý do: “Đức ái là chính cốt tủy của Thiên Chúa, là ý nghĩa của sự tạo dựng và lịch sử, là ánh sáng mang lại cho sự sống của mọi con người sự tốt lành và huy hoàng. Đồng thời, tình yêu là “phong cách” của Thiên Chúa và của các tín hữu, là cách hành xử của kẻ khi đáp lại tình yêu Thiên Chúa, biết sắp xếp cho đời sống mình biến thành một quà tặng hiến dâng cho Thiên Chúa và tha nhân.”
Đức Thánh Cha tiếp: “Trong Chúa Giêsu Kitô, hai sắc thái này hợp thành một tổng thể toàn vẹn: Người là Tình Yêu Nhập Thể” và do đó “Tình yêu này được thể hiện hoàn toàn cho chúng ta nơi Chúa Kitô chịu đóng đanh,” và theo Thánh Goan: “Chúng ta đã nhận biết Tình Yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta và chúng ta đã tin vào tình yêu ấy (xem. 1 Ga 4,16; Thông Điệp Deus caritas est, 1).”
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh rằng điều này có thể xẩy ra, như đã thấy nơi nhân chứng của hạnh các thánh: “Nếu chúng ta suy nghĩ về các thánh, chúng ta thấy được sự thật về ân sủng thiêng liêng của họ, và về các đức tính nhân bản của họ. Nhưng đời sống của mỗi vị thánh đều là một bài ca vịnh đức ái, một bài ca sống động về tình yêu Thiên Chúa!”
Rôma, Chúa Nhật 31 tháng 1, (Le Monde vu de Rome) - Đức Thánh Cha benedict XVI bình luận về thư thứ nhất của Thánh Phaolô Gửi tín hữu Côrintô (1 Cor 13) trước khi đọc kinh truyền tin: “Đức ái là điều làm cho các Kitô hữu khác biệt.”
Theo thông lệ, mỗi ngày Chúa Nhật Đức Thánh Cha Benedict XVI chủ sự việc đọc kinh truyền tin từ cửa sổ của văn phòng của ngài trông ra quảng trường Thánh Phêrô, trước mặt hàng vạn người.
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh là đoạn thư của Thánh Phaolô là “một trong những trang đẹp đẽ nhất của Tân Ước và của toàn bộ Thánh Kinh,” đó là “bài ca vịnh Đức Ái (1 Cor 12,31-13,13).
Đức Thánh Cha giải thích: “Thánh Phaolô trình bầy “con đường của sự toàn thiện,” và đó là “Đức Ái - agapé – tức là tình yêu chân chính, tình yêu Thiên Chúa đã thể hiện nơi Chúa Giêsu Kitô”: “Đức ái là ân sủng “lớn lao nhất,” khiến cho các ơn khác có giá trị.”
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh rằng điều này có nghĩa cụ thể rằng: “Kẻ nào yêu thực sự,” không tìm kiếm tư lợi riêng,” “không kể đến những tai hại xẩy đến cho mình,” “tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (xem 1 Cor. 13,4-7).
Ngài đã nhận xét rằng “khi chúng ta đối diện với Thiên Chúa, tất cả mọi ân sủng khác đều biến đi; chỉ còn lại một ơn tồn tại mãi mãi đến muôn đời, đó là đức ái, vì Thiên Chúa là tình yêu và chúng ta sẽ được nên giống như Chúa, và hiệp thông toàn vẹn với Người.”
Đức Thánh Cha tóm lại: “Bây giờ chúng ta dang ở trên cõi đời này, đức ái là điều làm cho các Kitô hữu khác biệt với mọi người. Đức ái là tổng hợp của tất cả cuộc sống: của những gì một người đã tin và đã làm.”
Ngài giải thích lý do: “Đức ái là chính cốt tủy của Thiên Chúa, là ý nghĩa của sự tạo dựng và lịch sử, là ánh sáng mang lại cho sự sống của mọi con người sự tốt lành và huy hoàng. Đồng thời, tình yêu là “phong cách” của Thiên Chúa và của các tín hữu, là cách hành xử của kẻ khi đáp lại tình yêu Thiên Chúa, biết sắp xếp cho đời sống mình biến thành một quà tặng hiến dâng cho Thiên Chúa và tha nhân.”
Đức Thánh Cha tiếp: “Trong Chúa Giêsu Kitô, hai sắc thái này hợp thành một tổng thể toàn vẹn: Người là Tình Yêu Nhập Thể” và do đó “Tình yêu này được thể hiện hoàn toàn cho chúng ta nơi Chúa Kitô chịu đóng đanh,” và theo Thánh Goan: “Chúng ta đã nhận biết Tình Yêu Thiên Chúa dành cho chúng ta và chúng ta đã tin vào tình yêu ấy (xem. 1 Ga 4,16; Thông Điệp Deus caritas est, 1).”
Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh rằng điều này có thể xẩy ra, như đã thấy nơi nhân chứng của hạnh các thánh: “Nếu chúng ta suy nghĩ về các thánh, chúng ta thấy được sự thật về ân sủng thiêng liêng của họ, và về các đức tính nhân bản của họ. Nhưng đời sống của mỗi vị thánh đều là một bài ca vịnh đức ái, một bài ca sống động về tình yêu Thiên Chúa!”
Top Stories
Redemptorists call of priestly conscience to ''patriotic'' priests
Emily Nguyen
08:24 31/01/2010
In a dramatic act that has been widely praised as a heroic, decisive approach to defend the Church in Vietnam and to set the record straight, the Redemptorist Province in Vietnam sends an open letter to “patriotic” priests calling for their “priestly conscience”.
“I am calling to your priestly conscience toward the Church, your brothers and sisters in faith, and the poor people,” said Fr. Joseph Dinh Huu Thoai, Chief of the Secretariat of Vietnam Redemptorist Province in an open letter dated Jan. 30, sent to Fr. Peter Nguyen Cong Danh, Chairman of the so-called “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics”, a communist group setup in an attempt to establish a state-run Catholic Church in Vietnam.
The dramatic move occurred after a series of verbal attacks of the Committee against Hanoi Archbishopric and a large number of priests in Hanoi.
“It was obviously true that Hanoi authorities destroyed the crucifix at Dong Chiem, brutally beat faithful and religious, terrorized the church, and caused grave impacts on people’s lives. The parish, the Hanoi Archbishopric, bishops in North Province, and people from all walks of life raised their protest voice together,” Fr. Joseph Dinh wrote.
Despite all of these things, “the [newly born] Web site of Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics published an article titled ‘Peace returns to Dong Chiem’ in which the Committee did not side with the Catholic Church in defending for the truth. On the contrary, it joined state-run newspapers (Hà Nội Mới, An Ninh Thủ Đô... ) to distort the truth, and accuse Hanoi Archbishopric, and Redemptorists of Thai Ha Monastery,”
Two weeks earlier, in an attempt to deny the brutal attack against Dong Chiem parishioners, Vietnam government assigned a Catholic priest, yet a Party member, Fr. Phan Khac Tu, deputy chairman and general secretary of the Vietnam Committee for Catholic Solidarity, to reconstruct the story on the Saigon Liberated Newspaper on Jan. 14, claiming that “Vietnam always respects religious freedom.”
Fr. Phan even went as far as calling the government to punish his brothers and sisters in faith. “Anyone found committing wrongdoings in the name of religion must be strictly punished,” he said.
The call has been subject for public outrage and harsh criticism at home and abroad against the priest, some even suggested the abolishment of the prefix "Father" when addressing him.
Following the incident at Dong Chiem, the “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics”, born in 1975, has just been hastily revived after years in ‘coma’.
It almost collapsed two years ago. In November 2008, after so many adjournments, its fifth meeting scheduled in 2005, took place in Hanoi on Nov. 19-20. One week prior to the meeting, a report by the state-run Vietnam News Agency stated that the fifth congress would take place “with the attendance of 425 delegates, including 145 priests.” However, at the conclusion of the congress, the number of attendees was intentionally not reported as it was only one digit figure.
Vietnam government has made urgent efforts for its revival. On the fateful date of the Dong Chiem incident, the Party appointed Fr. Phan the chief editor of the state-run “Catholics and People” magazine. A week later, a conference held in Hanoi from Jan. 13-14 to discuss urgent tasks that need to be done.
The afterward statement published on the “Catholics and People” magazine in issues 1740 and 1742, made no effort to hide the Committee’s agenda. It clearly stated that the “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics” has tasked by the Party to “approach closely shepherds in the Vietnamese Catholic Hierarchy” and “report in a timely fashion to the Party, the government, and the Fatherland Front any issues” in order to build a better “collaborative atmosphere.”
A new Web site has been born hastily to “educate” Catholics on the Party’s policies. The site has angered Catholics with its smearing campaign against bishops, priests, religious and faithful who have involved in disputes against the government.
Fr. Phan also demanded that the Committee must be “an incorporated entity in the life of the Church”. So far, bishops have considered it a political movement outside the Church.
At the end of its first congress in December 1976, “patriotic priests” made no effort to hide its tasks: establish a Catholic Church loyal to the Party, not to the Pope. In the "Mass" to conclude the congress, the prayer for the Pope was intentionally ignored. The Committee has also used its “Catholics and People” magazine to attack Vatican, Pope John Paul II, in particular.
Facing their fierce attacks against the Church, a number of bishops have threatened disciplines against priests who participate in the Committee. However, so far no disciplinary action has been reported, probably due to the promise of The Party to unleash "a storm of grave consequences" upon prelates who dare to do so.
Thus, 35 years after the Communists takeover of South Vietnam, Redemptorists may be the first ones inside the country who dare to publicly condemn the Committee in order to defend the Church.
“I am calling to your priestly conscience toward the Church, your brothers and sisters in faith, and the poor people,” said Fr. Joseph Dinh Huu Thoai, Chief of the Secretariat of Vietnam Redemptorist Province in an open letter dated Jan. 30, sent to Fr. Peter Nguyen Cong Danh, Chairman of the so-called “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics”, a communist group setup in an attempt to establish a state-run Catholic Church in Vietnam.
The dramatic move occurred after a series of verbal attacks of the Committee against Hanoi Archbishopric and a large number of priests in Hanoi.
“It was obviously true that Hanoi authorities destroyed the crucifix at Dong Chiem, brutally beat faithful and religious, terrorized the church, and caused grave impacts on people’s lives. The parish, the Hanoi Archbishopric, bishops in North Province, and people from all walks of life raised their protest voice together,” Fr. Joseph Dinh wrote.
Despite all of these things, “the [newly born] Web site of Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics published an article titled ‘Peace returns to Dong Chiem’ in which the Committee did not side with the Catholic Church in defending for the truth. On the contrary, it joined state-run newspapers (Hà Nội Mới, An Ninh Thủ Đô... ) to distort the truth, and accuse Hanoi Archbishopric, and Redemptorists of Thai Ha Monastery,”
Two weeks earlier, in an attempt to deny the brutal attack against Dong Chiem parishioners, Vietnam government assigned a Catholic priest, yet a Party member, Fr. Phan Khac Tu, deputy chairman and general secretary of the Vietnam Committee for Catholic Solidarity, to reconstruct the story on the Saigon Liberated Newspaper on Jan. 14, claiming that “Vietnam always respects religious freedom.”
Fr. Phan even went as far as calling the government to punish his brothers and sisters in faith. “Anyone found committing wrongdoings in the name of religion must be strictly punished,” he said.
The call has been subject for public outrage and harsh criticism at home and abroad against the priest, some even suggested the abolishment of the prefix "Father" when addressing him.
Following the incident at Dong Chiem, the “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics”, born in 1975, has just been hastily revived after years in ‘coma’.
It almost collapsed two years ago. In November 2008, after so many adjournments, its fifth meeting scheduled in 2005, took place in Hanoi on Nov. 19-20. One week prior to the meeting, a report by the state-run Vietnam News Agency stated that the fifth congress would take place “with the attendance of 425 delegates, including 145 priests.” However, at the conclusion of the congress, the number of attendees was intentionally not reported as it was only one digit figure.
Vietnam government has made urgent efforts for its revival. On the fateful date of the Dong Chiem incident, the Party appointed Fr. Phan the chief editor of the state-run “Catholics and People” magazine. A week later, a conference held in Hanoi from Jan. 13-14 to discuss urgent tasks that need to be done.
The afterward statement published on the “Catholics and People” magazine in issues 1740 and 1742, made no effort to hide the Committee’s agenda. It clearly stated that the “Committee for Solidarity of Vietnamese Catholics” has tasked by the Party to “approach closely shepherds in the Vietnamese Catholic Hierarchy” and “report in a timely fashion to the Party, the government, and the Fatherland Front any issues” in order to build a better “collaborative atmosphere.”
A new Web site has been born hastily to “educate” Catholics on the Party’s policies. The site has angered Catholics with its smearing campaign against bishops, priests, religious and faithful who have involved in disputes against the government.
Fr. Phan also demanded that the Committee must be “an incorporated entity in the life of the Church”. So far, bishops have considered it a political movement outside the Church.
At the end of its first congress in December 1976, “patriotic priests” made no effort to hide its tasks: establish a Catholic Church loyal to the Party, not to the Pope. In the "Mass" to conclude the congress, the prayer for the Pope was intentionally ignored. The Committee has also used its “Catholics and People” magazine to attack Vatican, Pope John Paul II, in particular.
Facing their fierce attacks against the Church, a number of bishops have threatened disciplines against priests who participate in the Committee. However, so far no disciplinary action has been reported, probably due to the promise of The Party to unleash "a storm of grave consequences" upon prelates who dare to do so.
Thus, 35 years after the Communists takeover of South Vietnam, Redemptorists may be the first ones inside the country who dare to publicly condemn the Committee in order to defend the Church.
Czwartek 4 lutego będzie dniem solidarności z prześladowanymi katolikami w Wietnamie (Giáo hội Ba lan tổ chức Ngày cầu nguyện cho những người Việt Nam bị bách hại)
Katolicka Agencja Informacyjna
16:09 31/01/2010
Najbliższy czwartek, 4 lutego będzie dniem modlitwy i solidarności z prześladowanymi katolikami w Wietnamie. To inicjatywa Komisji Episkopatu Polski ds. Misji i Sekretariatu Misji Zagranicznych Redemptorystów. Do udziału w akcji, ,Łańcuch serc" zaproszeni są wszyscy wierni, a zwłaszcza zgromadzenia kontemplacyjne.
W czwartek 4 lutego, za prześladowanych w Wietnamie będą modlić się m.in. członkowie Komisji Episkopatu Polski ds. Misji, studenci Centrum Formacji Misyjnej w Warszawie, polscy redemptoryści i żeńskie zgromadzenia kontemplacyjne w naszym kraju.
,,Już wiele razy wierni Kościoła w Polsce potwierdzali, że życie Kościoła powszechnego, jego trudności, a przede wszystkim sytuacja braci prześladowanych nie jest im obca. Tym bardziej teraz, kiedy w drastyczny sposób łamane są podstawowe prawa ludzkie i religijne katolików w Wietnamie nie możemy pozostać obojętni. Zapraszamy wszystkich, aby zaangażowali się w naszą inicjatywę, ,Łańcuch serc", której celem jest duchowe wsparcie dla Kościoła w Wietnamie i zdecydowany sprzeciw wobec represji i prześladowań religijnych, którego wyrazem są e-maile, listy i telefony adresowane do placówki dyplomatycznej Wietnamu w naszym kraju" - mówi KAI ks. dr Tomasz Atłas, sekretarz Komisji Episkopatu Polski ds. Misji.
W przygotowaniu jest także list będący wyrazem solidarności z prześladowanymi, który otrzyma w najbliższych dniach arcybiskup Hanoi.
Ambasada Socjalistycznej Republiki Wietnamu mieści się przy ul. Resorowej 36,
w Warszawie, kod pocztowy 02-956. Tel. (22) 651 60 98 (22) 651 60 98, fax (22) 651 60 95, e-mail: office@ambasadawietnamu.org.
W Wietnamie dochodzi do licznych aktów przemocy, aresztowań, pobić wiernych. Niszczone są także krzyże. Rządzący w Wietnamie komuniści wzięli ostatnio na celownik parafię w Con Dau. Burzą domy, w których mieszka ponad 2 tysiące katolików. Na ich miejscu ma powstać dochodowy "ekoturystyczny projekt".
W czwartek 4 lutego, za prześladowanych w Wietnamie będą modlić się m.in. członkowie Komisji Episkopatu Polski ds. Misji, studenci Centrum Formacji Misyjnej w Warszawie, polscy redemptoryści i żeńskie zgromadzenia kontemplacyjne w naszym kraju.
,,Już wiele razy wierni Kościoła w Polsce potwierdzali, że życie Kościoła powszechnego, jego trudności, a przede wszystkim sytuacja braci prześladowanych nie jest im obca. Tym bardziej teraz, kiedy w drastyczny sposób łamane są podstawowe prawa ludzkie i religijne katolików w Wietnamie nie możemy pozostać obojętni. Zapraszamy wszystkich, aby zaangażowali się w naszą inicjatywę, ,Łańcuch serc", której celem jest duchowe wsparcie dla Kościoła w Wietnamie i zdecydowany sprzeciw wobec represji i prześladowań religijnych, którego wyrazem są e-maile, listy i telefony adresowane do placówki dyplomatycznej Wietnamu w naszym kraju" - mówi KAI ks. dr Tomasz Atłas, sekretarz Komisji Episkopatu Polski ds. Misji.
W przygotowaniu jest także list będący wyrazem solidarności z prześladowanymi, który otrzyma w najbliższych dniach arcybiskup Hanoi.
Ambasada Socjalistycznej Republiki Wietnamu mieści się przy ul. Resorowej 36,
w Warszawie, kod pocztowy 02-956. Tel. (22) 651 60 98 (22) 651 60 98, fax (22) 651 60 95, e-mail: office@ambasadawietnamu.org.
W Wietnamie dochodzi do licznych aktów przemocy, aresztowań, pobić wiernych. Niszczone są także krzyże. Rządzący w Wietnamie komuniści wzięli ostatnio na celownik parafię w Con Dau. Burzą domy, w których mieszka ponad 2 tysiące katolików. Na ich miejscu ma powstać dochodowy "ekoturystyczny projekt".
Bishop and diocesan priests comfort the bewildered parishioners of Con Dau
Emily Nguyen
17:31 31/01/2010
Amid a whirlwind of distressing events happening in Con Dau, when the threat of becoming homeless seems inevitable, the parishioners were touched deeply when they have been paid a visit by their shepherd, Bishop Joseph Chau Ngoc Tri, along with 3 diocesan priests on Jan 31, 2010.
On Jan. 27, hundreds of both plain-clothes and heavily armed and well-entrenched police equipped with tear gas and electrical prods have been deployed into Con Dau Parish to ensure the demolition of 400 homes of parishioners. The move had rendered the residents bewildered and outraged, some even fled to avoid having to sign on an agreement to vacate their homes and let the government turning the area into an upscale tourist resort.
Ever since the peaceful life of Con Dau residents have been turned upside down by a governmental decision of a total clearance of all homes in the area, there has not been a day the local people could live a normal life. It's not just the fear of not being able to afford living in another location, but also the indignant feeling of being involuntarily kicked out of their long-time dwellings, their farms, and their parish into unknown future to satisfy the hunger for profit of those in power. According to the chairman of parish council Mr. Thai Van Lien, the police were there to threaten and coerce everyone to sign on the consent paper. The parish is making a desperate appeal to the top officials and the Parliament. Their chance of being successful however remains bleak, judging from previous cases.
The presence of Bishop Joseph Chau and the priests to take part in a concelebrating of the Eucharist at Con Dau church on Jan 31 had offered the parishioners so much hope and emotional support from the Christian's fellowship that the congregation erupted in a heartfelt applause when the bishop and his priests entered the church. Many were brought to tears of joy and being overcome by emotion as they were listening to the bishop's homily, in which he encouraged them to be brave and stay calm in the pursuit for justice. He also reminded them to be united and put their total trust into the Lord's hand which will provide them the protection they need and answer their prayers.
On Jan. 27, hundreds of both plain-clothes and heavily armed and well-entrenched police equipped with tear gas and electrical prods have been deployed into Con Dau Parish to ensure the demolition of 400 homes of parishioners. The move had rendered the residents bewildered and outraged, some even fled to avoid having to sign on an agreement to vacate their homes and let the government turning the area into an upscale tourist resort.
Ever since the peaceful life of Con Dau residents have been turned upside down by a governmental decision of a total clearance of all homes in the area, there has not been a day the local people could live a normal life. It's not just the fear of not being able to afford living in another location, but also the indignant feeling of being involuntarily kicked out of their long-time dwellings, their farms, and their parish into unknown future to satisfy the hunger for profit of those in power. According to the chairman of parish council Mr. Thai Van Lien, the police were there to threaten and coerce everyone to sign on the consent paper. The parish is making a desperate appeal to the top officials and the Parliament. Their chance of being successful however remains bleak, judging from previous cases.
The presence of Bishop Joseph Chau and the priests to take part in a concelebrating of the Eucharist at Con Dau church on Jan 31 had offered the parishioners so much hope and emotional support from the Christian's fellowship that the congregation erupted in a heartfelt applause when the bishop and his priests entered the church. Many were brought to tears of joy and being overcome by emotion as they were listening to the bishop's homily, in which he encouraged them to be brave and stay calm in the pursuit for justice. He also reminded them to be united and put their total trust into the Lord's hand which will provide them the protection they need and answer their prayers.
Tin Giáo Hội Việt Nam
Tiệc xuân Canh Dần tại Giáo Xứ Việt Nam Paris
Trần Văn Cảnh
16:24 31/01/2010
TIỆC XUÂN CANH DẦN GXVN PARIS
Tết Canh Dần là vào ngày chủ nhật 14.02.2010. Nhưng ăn tết thì có nhiều ngày khác nhau cho mỗi đơn vi và địa điểm của Cộng Ðoàn Giáo Xứ Việt Nam Paris. Thân Hữu Taxi vào tối thứ bảy 06-02-2010. Giới trẻ và sinh viên ăn tết vào chủ nhật 07.02.2017. Các lớp pháp văn vào thứ năm 11/02/2010; Cộng đoàn Cergy vào chiều 14/02/2010; Cộng đoàn Villiers-Le-Bel vào thứ bảy 20/02/2010; Cộng đoàn Ermont, Cộng đoàn Marne-La-Vallée, Cộng đoàn Sarcelles và Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể vào chủ nhật 21/02/2010; Cao niên vào chủ nhật 28/02/2010,….Và TIỆC XUÂN CANH DẦN, chung cho toàn Giáo Xứ, vừa được tổ chức vào trưa chủ nhật 31-02-2010.
Trước tiệc xuân, một thánh lễ chung cho toàn giáo xứ đã được cử hành và đồng tế với đủ hết mọi thành viên trong Ban Giám Ðốc: Ðức Ông Mai Ðức Vinh, cha Ðinh Ðồng Thượng Sách, cha Nguyễn Thanh Ðiển, cha Nguyễn văn Cẩn; các thầy phó tế vĩnh viễn Phạm Bá Nha, Tạ Ðình Chung, Nguyễn Sơn; các nữ tu Thân Kim Liên và Nguyễn Thi Kim Thoa. Dĩ nhiên trong cộng đoàn tham dự thánh lễ, chật cả nhà thờ, có Ban Thường Vụ và các thành viên của Hội Ðồng Mục Vụ.
Đặc biệt năm nay, có Đức Ông Xavier RAMBAUD, đặc trách các cộng đoàn ngoại kiều và đặc trách các linh mục sinh viên ngoại quốc tại Tổng Giáo Phận Paris, đến chủ tế và chia sẻ Lời Chúa. Nét độc đáo nhất mà bài chia sẻ Lời Chúa của Đức Ông đã làm tôi cảm động là sự hiểu biết sâu rộng của ngài về tình hình Giáo Hội Việt Nam. Đặc biệt ngài nhắc đến NAM THANH 2010 với ba chương trình: Giáo hội hiệp thông, tham gia và vì loài người.
Sau thánh lễ, tiệc xuân đã được khai diễn trong phòng khánh tiết. Trên dưới 40 bàn tiệc đã được dọn sẵn. Thực khách đa số là Việt nam. Nhưng thân hữu ngoại quốc, đặc biệt là người Pháp cũng hiện diện một số.
Tôi tò mò đi một vòng phòng tiệc, tay cầm máy ảnh chụp hình, hỏi thăm và nghe xem các bàn nói chuyện gì với nhau. Hai chị hoạt náo viên của Ban Du Ca đang nói trên máy vi âm, đố tứ quý là gì ? Tại một bàn nọ gần giữa phòng, tôi thấy họ trao đổi rất hào hứng ? Một cậu thanh niên trạc 20, « Dạ, cháu nghĩ tứ quí là bốn quý của một năm. Quý một gồm tháng 1, 2 và 3. Quý hai gổm ba tháng 4, 5 và 6. Quí ba gồm ba tháng 7, 8 và 9. Quí bốn gồm ba tháng 10, 11 và 12 ». Một bác đứng tuổi, trạc 50 tiếp: « Cậu nói cũng đúng. Nhưng tôi xin góp thêm một ý. Mỗi năm có bốn mùa. Mỗi mùa có ba tháng. Theo thứ tự, người ta gọi ba tháng này là: mạnh, trọng, quý. Tứ quý là bốn tháng cuối của bốn mùa. Tháng ba là Quý xuân. Tháng sáu là Quý hạ. Tháng chín là Quý thu. Tháng mười hai là Quý đông ». Người ngồi cạnh bác đứng tuổi thêm: « Theo tôi, Tứ quý là có ý nói về Tranh Tứ quý thuộc loại tứ bình, vẽ cảnh tứ thời. Mùa xuân vẽ hoa mai, hoa lan, hoa đào. Mùa hạ vẽ hoa sen, hoa hồng, hoa lựu. Mùa thu vẽ hoa cúc, hoa phù dung. Mùa đông vẽ cây trúc, cây thông (tùng). Mỗi loài hoa, loài cây lại tương ứng với một loài chim. Vẽ hoa ấy phải đi với chim ấy mới là đúng quy tắc, đúng luật. Như vẽ hoa mai phải vẽ với chim khổng tước (mai/điểu), hoa hồng với chim công (hồng/công), hoa cúc với gà (kê/cúc), cây thông với chim hạc (tùng/hạc) »,...
Tôi có cảm giác như hôm nay là tiệc xuân, mọi người nói chuyện về xuân. Hai cô hoạt náo viên, gợi ra nhiều ý về xuân. Từ những thú chơi xuân, những cảnh xuân,… đến những phong tục ngày xuân, …ca xuân, thơ xuân,….
Thực ra trong nhiều bàn câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày. Từ ăn mặc, công việc làm ăn, đến gia đình, con cái. Nhiều người lại rủ nhau đi du lịch mùa hè, đi về Việt Nam,…
Riêng tôi, ngồi cùng bàn với hai Đức Ông: Đức Ông Mai Đức Vinh và Đức Ông Xavier Rambaud, tôi được đức ông Rambaud kể cho nghe rằng ngài phụ trách khoảng hơn 40 cộng đoàn ngoại kiều ở Tổng Giáo Phận Paris. Ngài nhận trách nhiệm này từ 18 tháng nay. Đây là lần thứ ba ngài đến thăm Giáo Xứ Việt Nam Paris. Ngài thấy GXVN có bổn đạo sốt sắng, đi lễ đông chật nhà thờ. Tôi tò mò hỏi ngài « Theo Đức Ông, thì cộng đoàn GXVN phải làm gì để trường tồn và phát triển » ? Ngài trả lời tôi: « Ba việc. Thứ nhất các ông phải là một gíáo xứ việt nam, giữ lấy đặc tính cá biệt của mình. Thứ hai các ông phải là một giáo xứ của tổng địa phận Paris, tham gia vào đời sống của tổng giáo phận. Thứ ba, các ông không được quên gốc việt nam của mình, hiệp thông với Giáo Hội Việt Nam ». Tôi thưa lại với Đức Ông: « Vào dịp xuân 1984, ngồi dự tiệc cùng bàn với đức cha Frika, con cũng đã đặt một câu hỏi như con vừa đặt với Đức Ông. Đức cha Frika đã có một trả lời không xa với câu trả lời của Đức Ông ».
Đến một bàn tiệc khác, có mấy người pháp. Một ông hỏi tôi « Ông có thể cho biết những cô cậu hầu bàn đông khoảng bao nhiêu » ? Tôi trả lời, mặc đồng phục thì khoảng 30-40. Không mặc đồng phục, thì cũng khoảng bấy nhiêu. Nhưng không chỉ có thanh niên. Bên cạnh họ còn có Ban Thường Vụ của Hội Đồng Mục Vụ, với khoảng 10 người, một số hội đoàn rất tích cực, như Nhóm Thân Hữu Taxi, Nhóm Xây Dựng,… ». Ông ta bảo tôi: « Giáo xứ của các ông thật tuyệt vời. Thấy người trẻ cộng tác tích cực và đông như vậy, chúng tôi thành thật chúc mừng các ông. Ở giáo xứ Pháp của tôi không được như vậy ».
Tôi thuận đà thêm luôn: « Ông có biết rằng tất cả các bàn ghế mà chúng ta đang xử dụng hôm nay, mới đây đã được sửa lại hết. Làm chắc thêm, làm đẹp lại. Ông có biết ai làm không ? Do một số giáo dân thuộc nhóm mộc của Ban Xây Dựng đến tình nguyện làm từ mấy tháng nay ».
Ông tây nhìn tôi với hai cặp mắt mở to và nói: « Chức mừng giáo xứ các ông. Xin chúc mừng Năm Mới ông ». Tôi bắt tay và đáp lễ: « Xin cám ơn ông. Trong ngày cuối cùng của tháng giêng, còn được phép chúc Năm Mới, tôi xin gởi ông những lời chúc tốt đẹp nhất cho năm mới 2010 này. Chúc ông an khang, thành đạt ».
Paris, chủ nhật 31/01/2010
Tết Canh Dần là vào ngày chủ nhật 14.02.2010. Nhưng ăn tết thì có nhiều ngày khác nhau cho mỗi đơn vi và địa điểm của Cộng Ðoàn Giáo Xứ Việt Nam Paris. Thân Hữu Taxi vào tối thứ bảy 06-02-2010. Giới trẻ và sinh viên ăn tết vào chủ nhật 07.02.2017. Các lớp pháp văn vào thứ năm 11/02/2010; Cộng đoàn Cergy vào chiều 14/02/2010; Cộng đoàn Villiers-Le-Bel vào thứ bảy 20/02/2010; Cộng đoàn Ermont, Cộng đoàn Marne-La-Vallée, Cộng đoàn Sarcelles và Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể vào chủ nhật 21/02/2010; Cao niên vào chủ nhật 28/02/2010,….Và TIỆC XUÂN CANH DẦN, chung cho toàn Giáo Xứ, vừa được tổ chức vào trưa chủ nhật 31-02-2010.
Đặc biệt năm nay, có Đức Ông Xavier RAMBAUD, đặc trách các cộng đoàn ngoại kiều và đặc trách các linh mục sinh viên ngoại quốc tại Tổng Giáo Phận Paris, đến chủ tế và chia sẻ Lời Chúa. Nét độc đáo nhất mà bài chia sẻ Lời Chúa của Đức Ông đã làm tôi cảm động là sự hiểu biết sâu rộng của ngài về tình hình Giáo Hội Việt Nam. Đặc biệt ngài nhắc đến NAM THANH 2010 với ba chương trình: Giáo hội hiệp thông, tham gia và vì loài người.
Sau thánh lễ, tiệc xuân đã được khai diễn trong phòng khánh tiết. Trên dưới 40 bàn tiệc đã được dọn sẵn. Thực khách đa số là Việt nam. Nhưng thân hữu ngoại quốc, đặc biệt là người Pháp cũng hiện diện một số.
Tôi tò mò đi một vòng phòng tiệc, tay cầm máy ảnh chụp hình, hỏi thăm và nghe xem các bàn nói chuyện gì với nhau. Hai chị hoạt náo viên của Ban Du Ca đang nói trên máy vi âm, đố tứ quý là gì ? Tại một bàn nọ gần giữa phòng, tôi thấy họ trao đổi rất hào hứng ? Một cậu thanh niên trạc 20, « Dạ, cháu nghĩ tứ quí là bốn quý của một năm. Quý một gồm tháng 1, 2 và 3. Quý hai gổm ba tháng 4, 5 và 6. Quí ba gồm ba tháng 7, 8 và 9. Quí bốn gồm ba tháng 10, 11 và 12 ». Một bác đứng tuổi, trạc 50 tiếp: « Cậu nói cũng đúng. Nhưng tôi xin góp thêm một ý. Mỗi năm có bốn mùa. Mỗi mùa có ba tháng. Theo thứ tự, người ta gọi ba tháng này là: mạnh, trọng, quý. Tứ quý là bốn tháng cuối của bốn mùa. Tháng ba là Quý xuân. Tháng sáu là Quý hạ. Tháng chín là Quý thu. Tháng mười hai là Quý đông ». Người ngồi cạnh bác đứng tuổi thêm: « Theo tôi, Tứ quý là có ý nói về Tranh Tứ quý thuộc loại tứ bình, vẽ cảnh tứ thời. Mùa xuân vẽ hoa mai, hoa lan, hoa đào. Mùa hạ vẽ hoa sen, hoa hồng, hoa lựu. Mùa thu vẽ hoa cúc, hoa phù dung. Mùa đông vẽ cây trúc, cây thông (tùng). Mỗi loài hoa, loài cây lại tương ứng với một loài chim. Vẽ hoa ấy phải đi với chim ấy mới là đúng quy tắc, đúng luật. Như vẽ hoa mai phải vẽ với chim khổng tước (mai/điểu), hoa hồng với chim công (hồng/công), hoa cúc với gà (kê/cúc), cây thông với chim hạc (tùng/hạc) »,...
Tôi có cảm giác như hôm nay là tiệc xuân, mọi người nói chuyện về xuân. Hai cô hoạt náo viên, gợi ra nhiều ý về xuân. Từ những thú chơi xuân, những cảnh xuân,… đến những phong tục ngày xuân, …ca xuân, thơ xuân,….
Thực ra trong nhiều bàn câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày. Từ ăn mặc, công việc làm ăn, đến gia đình, con cái. Nhiều người lại rủ nhau đi du lịch mùa hè, đi về Việt Nam,…
Đến một bàn tiệc khác, có mấy người pháp. Một ông hỏi tôi « Ông có thể cho biết những cô cậu hầu bàn đông khoảng bao nhiêu » ? Tôi trả lời, mặc đồng phục thì khoảng 30-40. Không mặc đồng phục, thì cũng khoảng bấy nhiêu. Nhưng không chỉ có thanh niên. Bên cạnh họ còn có Ban Thường Vụ của Hội Đồng Mục Vụ, với khoảng 10 người, một số hội đoàn rất tích cực, như Nhóm Thân Hữu Taxi, Nhóm Xây Dựng,… ». Ông ta bảo tôi: « Giáo xứ của các ông thật tuyệt vời. Thấy người trẻ cộng tác tích cực và đông như vậy, chúng tôi thành thật chúc mừng các ông. Ở giáo xứ Pháp của tôi không được như vậy ».
Tôi thuận đà thêm luôn: « Ông có biết rằng tất cả các bàn ghế mà chúng ta đang xử dụng hôm nay, mới đây đã được sửa lại hết. Làm chắc thêm, làm đẹp lại. Ông có biết ai làm không ? Do một số giáo dân thuộc nhóm mộc của Ban Xây Dựng đến tình nguyện làm từ mấy tháng nay ».
Ông tây nhìn tôi với hai cặp mắt mở to và nói: « Chức mừng giáo xứ các ông. Xin chúc mừng Năm Mới ông ». Tôi bắt tay và đáp lễ: « Xin cám ơn ông. Trong ngày cuối cùng của tháng giêng, còn được phép chúc Năm Mới, tôi xin gởi ông những lời chúc tốt đẹp nhất cho năm mới 2010 này. Chúc ông an khang, thành đạt ».
Paris, chủ nhật 31/01/2010
Bênh vực công lý và Giáo Hội
Đức Giám mục và các Linh mục Đà Nẵng đến thăm và dâng thánh lễ cho giáo dân xứ Cồn Dầu
Xuân Hòa
00:01 31/01/2010
ĐÀ NẴNG - Đức Giám Mục giáo phận Đà Nẵng, Giuse Châu Ngọc Tri, sáng nay chủ nhật ngày 31 tháng giêng năm 2010, đã cùng với 3 Linh Mục giáo phận về thăm giáo xứ Cồn Dâu và chủ tế thánh lễ đồng tế tại thánh đường giáo xứ Cồn Dầu. Tháp tùng với Đức Cha Giuse về Cồn Dầu có ông chủ tịch Hội Đồng Giáo Xứ Thái Văn Liên, trở về nhà tại Cồn Dầu sau một tuần phải tạm lánh mặt khi công an đổ về Cồn Dầu để bắt ép mọi người dân ở đây phải ký vào giấy kiểm định để giải tỏa và thu hồi đất đai làm khu du lịch.
Giáo dân Cồn Dầu rất đổi vui mừng khi nhận ra người Cha Chung của giáo phận xuất hiện trong hoàn cảnh giáo dân đang bị hàng trăm công an ngày đêm liên tục dọa nạt và khủng bố tinh thần để áp lực ký vào tờ giấy chung thân rời bỏ xóm làng để dành vùng đất này cho những người giàu có và quyền lực cư ngụ.
Những tràng vỗ tay vang dội khi Đức Cha Giuse bước vào khuôn viên thánh đường và nhiều người đã rơi lệ khi lắng nghe những lời động viên và nhắn nhủ chân thành của Ngài trong bài giảng.
Giám mục Đà Nẵng đã khuyên giáo dân Cồn Dầu tiếp tục can đảm nhưng cần bình tĩnh đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của mình. Không có gì phải sợ hãi vì không làm gì vi phạm pháp luật. Ngài cũng khuyên giáo dân phải đoàn kết và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Chuyến viếng thăm của Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri là một khích lệ lớn lao cho những người con dân Cồn Dầu trong việc đòi hỏi cho quyền lợi chính đáng của họ. Người dân Cồn Dầu biết rằng họ không còn phải đơn thân độc mã chống chọi với cường quyền vì họ vẫn còn các vị chủ chăn và còn bao nhiêu người yêu chuộng công lý đang theo dõi và sẵn sàng hổ trợ sau những lời kêu cứu của họ trong những ngày qua.
Vì thiếu phương tiện sẵn có tại địa phương nên chúng tôi chưa thể gửi đi những hình ảnh về cuộc lễ này. Chúng tôi sẽ mau chóng tìm cách chuyển đến qúi vị độc giả những tin tức và hình ảnh mới nhất để qúi vị được khích lệ và cầu nguyện cho giáo dân Cồn Dầu được vững tâm và an ủi.
Những tràng vỗ tay vang dội khi Đức Cha Giuse bước vào khuôn viên thánh đường và nhiều người đã rơi lệ khi lắng nghe những lời động viên và nhắn nhủ chân thành của Ngài trong bài giảng.
Giám mục Đà Nẵng đã khuyên giáo dân Cồn Dầu tiếp tục can đảm nhưng cần bình tĩnh đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của mình. Không có gì phải sợ hãi vì không làm gì vi phạm pháp luật. Ngài cũng khuyên giáo dân phải đoàn kết và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Chuyến viếng thăm của Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri là một khích lệ lớn lao cho những người con dân Cồn Dầu trong việc đòi hỏi cho quyền lợi chính đáng của họ. Người dân Cồn Dầu biết rằng họ không còn phải đơn thân độc mã chống chọi với cường quyền vì họ vẫn còn các vị chủ chăn và còn bao nhiêu người yêu chuộng công lý đang theo dõi và sẵn sàng hổ trợ sau những lời kêu cứu của họ trong những ngày qua.
Vì thiếu phương tiện sẵn có tại địa phương nên chúng tôi chưa thể gửi đi những hình ảnh về cuộc lễ này. Chúng tôi sẽ mau chóng tìm cách chuyển đến qúi vị độc giả những tin tức và hình ảnh mới nhất để qúi vị được khích lệ và cầu nguyện cho giáo dân Cồn Dầu được vững tâm và an ủi.
Thư Gởi Chủ Tịch Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo Việt Nam
Lm. Đinh Hữu Thoại - Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
05:14 31/01/2010
Nhạc: Quê hương tự tình (Từ Đồng Chiêm tới Cồn Dầu)
Thiên Giang
10:28 31/01/2010
Xin mời nghe bản nhạc ở phần cuối
Giáo xứ Yên Hoà hiệp thông cầu nguyện cho Đồng Chiêm
Hoàng Mai
14:26 31/01/2010
VINH - Giáo dân xứ đạo Yên Hoà, giáo Phận Vinh hiệp thông cầu nguyện và cực lực lên án những hành động bất nhân của những kẻ cầm quyền trước những đàn áp tôn giáo. Tối nay 30-1-2010 hàng ngàn tín hữu trong và ngoài giáo xứ đổ về nhà thờ xứ để suy tôn Thánh Giá Chúa và thắp nến cầu nguyện cho anh Chị em giáo dân Đông Chiêm, cho Thầy Tặng DCCT, Anh Nguyễn Hữu Vinh và những anh em SVCG Vinh vừa bị đánh đạp và bắt bớ.
Xin Chúa Cứu thế xưa đã tha thứ cho những kẻ giết hại mình cũng tha thứ cho những kẻ vừa xúc phạm đến Thánh Giá Chúa và xúc phạm đến anh chị em động bào.
Xin Chúa Cứu thế xưa đã tha thứ cho những kẻ giết hại mình cũng tha thứ cho những kẻ vừa xúc phạm đến Thánh Giá Chúa và xúc phạm đến anh chị em động bào.
Ngày Toàn Quốc Ba Lan cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam
Nguyễn Việt Nam
17:20 31/01/2010
Thông tấn xã KAI của Giáo Hội Công Giáo tại Ba Lan cho biết ngày thứ Năm 4/2 sắp tới là Ngày Toàn Quốc Ba Lan cầu nguyện cho những người Công Giáo bị bách hại tại Việt Nam. Đây là sáng kiến của Ủy Ban Truyền Giáo trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan.
Cha Tomasz Atłas, thư ký của Hội Đồng Giám Mục Ba Lan cho biết “Đã nhiều lần Giáo Hội tại Ba Lan đã lên tiếng về những trường hợp đời sống Giáo Hội trên thế giới gặp những hoàn cảnh bách hại bi đát. Tuy nhiên, trường hợp của Giáo Hội tại Việt Nam là hết sức đặc biệt vì những vi phạm trầm trọng những nhân quyền căn bản nhất của con người.”
Người Công Giáo Ba Lan, cả anh chị em tín hữu Chính Thống Giáo đã tỏ ra sững sờ trước việc nhà cầm quyền Việt Nam dùng bom mìn để triệt hạ cây thánh giá tại Đồng Chiêm, một biểu tượng đức tin của hàng hai tỷ người trên thế giới.
“Đây là một hành động thách thức lương tâm những người Công Giáo chúng tôi,” cha Tomasz Atłas nói thêm.
Về những hoạt động cụ thể, linh mục tiến sĩ Tomasz Atłas cho biết:
“Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội, và viết thư phản đối tới sứ quán Việt Nam tại Ba Lan:
Đại sứ quán nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Ambasada Socjalistycznej Republiki Wietnamu
ul. Resorowa 36,
02-956 Warszawa
Tel. (22) 651 60 98 (22) 651 60 98,
Fax (22) 651 60 95
E-mail: office@ambasadawietnamu.org.
Thông tấn xã KAI cho biết thêm: Ngoài vụ Đồng Chiêm ra, Việt Nam còn đàn áp người Công Giáo ở nhiều nơi khác như việc giải toả ngay trong thời gian cận tết Nguyên Đán 2010 người Công Giáo tại Cồn Dầu để lấy đất xây khu du lịch.
Cha Tomasz Atłas, thư ký của Hội Đồng Giám Mục Ba Lan cho biết “Đã nhiều lần Giáo Hội tại Ba Lan đã lên tiếng về những trường hợp đời sống Giáo Hội trên thế giới gặp những hoàn cảnh bách hại bi đát. Tuy nhiên, trường hợp của Giáo Hội tại Việt Nam là hết sức đặc biệt vì những vi phạm trầm trọng những nhân quyền căn bản nhất của con người.”
Người Công Giáo Ba Lan, cả anh chị em tín hữu Chính Thống Giáo đã tỏ ra sững sờ trước việc nhà cầm quyền Việt Nam dùng bom mìn để triệt hạ cây thánh giá tại Đồng Chiêm, một biểu tượng đức tin của hàng hai tỷ người trên thế giới.
“Đây là một hành động thách thức lương tâm những người Công Giáo chúng tôi,” cha Tomasz Atłas nói thêm.
Về những hoạt động cụ thể, linh mục tiến sĩ Tomasz Atłas cho biết:
“Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội, và viết thư phản đối tới sứ quán Việt Nam tại Ba Lan:
Đại sứ quán nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Ambasada Socjalistycznej Republiki Wietnamu
ul. Resorowa 36,
02-956 Warszawa
Tel. (22) 651 60 98 (22) 651 60 98,
Fax (22) 651 60 95
E-mail: office@ambasadawietnamu.org.
Thông tấn xã KAI cho biết thêm: Ngoài vụ Đồng Chiêm ra, Việt Nam còn đàn áp người Công Giáo ở nhiều nơi khác như việc giải toả ngay trong thời gian cận tết Nguyên Đán 2010 người Công Giáo tại Cồn Dầu để lấy đất xây khu du lịch.
Tâm Thư Cảm Tạ của Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam với Hội Đồng Giám Mục Ba Lan
Lm. Văn Chi
23:50 31/01/2010
Sydney Australia ngày 1 tháng 2 năm 2010
Kính Gửi Cha Tomasz Atłas, Thư Ký Hội Đồng Giám Mục Ba Lan.
Đồng Kính Gửi Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan,
Kính Thưa Quý Cha,
Qua Cơ Quan Thông tấn xã KAI của Giáo Hội Công Giáo Ba Lan, chúng con được biết thứ Năm ngày 4 tháng 2 sắp tới, là Ngày Toàn Quốc Ba Lan cầu nguyện cho những người Công Giáo bị bách hại tại Việt Nam. Sáng kiến tốt đẹp và trân quý này của Ủy Ban Truyền Giáo trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, là một niềm ủi an, khích lệ, và hiệp thông lớn lao cho Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam của chúng con nói chung, và đặc biệt, thái độ đầy yêu thương này là một niềm an ủi, nâng đỡ, và hiệp thông rất cần thiết cho anh chị em Giáo Dân trong Giáo Xứ Đồng Chiêm, Giáo Xứ Cồn Dầu, cũng như quý Giáo Xứ Thái Hà, Loan Lý, Bầu Sen, đang trong cơn gian nan. Những Giáo Xứ này là Nhiệm Thể Chúa Kitô, là những người anh chị em của chúng con, đang trực tiếp đối diện với những đau thương do Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam bách hại một cách bi đát và tàn bạo. Chúng con, đại diện cho Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam từ khắp các Châu Lục chân thành cám ơn và tri ân Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, đã luôn luôn cầu nguyện và hiệp thông đặc biệt với nỗi đau của anh chị em Giáo Dân của Tổng Giáo Phận Hà Nội nói riêng và Giáo Hội Mẹ Việt Nam nói chung. Đau thương nhất là khi nghe tin “Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam đã dùng bom mìn để triệt hạ Cây Thánh Giá tại Đồng Chiêm, một biểu tượng Đức Tin của hàng hai tỷ người trên thế giới. Đây là một thái độ thách thức lương tâm của những người Công Giáo,” như Cha đã chia sẻ công khai cho thế giới được biết.
Hơn thế nữa, Cha đã can đảm nói lên cho công luận thế giới về những hoạt động cụ thể để cầu nguyện, chia sẻ, và hiệp thông với Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con, qua những hành động tích cực của những người Công Giáo Ba Lan: “Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội, và viết thư phản đối tới sứ quán Việt Nam tại Ba Lan.”
Những hoạt động cụ thể này đã nói lên tâm tình hiệp thông chia sẻ tốt đẹp nhất cho Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con, đặc biệt cho anh chị em Giáo Dân tại Đồng Chiêm, Cồn Dầu, Thái Hà, Loan Lý, Bầu Sen... đang hoang mang và đau khổ.
Một lần nữa, Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam chúng con chân thành cám ơn Cha, cám ơn Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, đã luôn cầu nguyện, hiệp thông, và đồng hành với Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con trong hoàn cảnh đau thương này. Xin Thiên Chúa của yêu thương và bình an, qua sự bầu cử của Mẹ La Vang, Mẹ Việt Nam, xuống muôn hồng ân trên Cha, trên Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan.
Trong Chúa Kitô.
Linh Mục Paul Van Chi Chu.
Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam.
Tel: (02) 97730933
Mob: 0410 552 650
Email: paulvanchi@yahoo.com
Kính Gửi Cha Tomasz Atłas, Thư Ký Hội Đồng Giám Mục Ba Lan.
Đồng Kính Gửi Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan,
Kính Thưa Quý Cha,
Qua Cơ Quan Thông tấn xã KAI của Giáo Hội Công Giáo Ba Lan, chúng con được biết thứ Năm ngày 4 tháng 2 sắp tới, là Ngày Toàn Quốc Ba Lan cầu nguyện cho những người Công Giáo bị bách hại tại Việt Nam. Sáng kiến tốt đẹp và trân quý này của Ủy Ban Truyền Giáo trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, là một niềm ủi an, khích lệ, và hiệp thông lớn lao cho Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam của chúng con nói chung, và đặc biệt, thái độ đầy yêu thương này là một niềm an ủi, nâng đỡ, và hiệp thông rất cần thiết cho anh chị em Giáo Dân trong Giáo Xứ Đồng Chiêm, Giáo Xứ Cồn Dầu, cũng như quý Giáo Xứ Thái Hà, Loan Lý, Bầu Sen, đang trong cơn gian nan. Những Giáo Xứ này là Nhiệm Thể Chúa Kitô, là những người anh chị em của chúng con, đang trực tiếp đối diện với những đau thương do Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam bách hại một cách bi đát và tàn bạo. Chúng con, đại diện cho Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam từ khắp các Châu Lục chân thành cám ơn và tri ân Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, đã luôn luôn cầu nguyện và hiệp thông đặc biệt với nỗi đau của anh chị em Giáo Dân của Tổng Giáo Phận Hà Nội nói riêng và Giáo Hội Mẹ Việt Nam nói chung. Đau thương nhất là khi nghe tin “Nhà Cầm Quyền Cộng Sản Việt Nam đã dùng bom mìn để triệt hạ Cây Thánh Giá tại Đồng Chiêm, một biểu tượng Đức Tin của hàng hai tỷ người trên thế giới. Đây là một thái độ thách thức lương tâm của những người Công Giáo,” như Cha đã chia sẻ công khai cho thế giới được biết.
Hơn thế nữa, Cha đã can đảm nói lên cho công luận thế giới về những hoạt động cụ thể để cầu nguyện, chia sẻ, và hiệp thông với Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con, qua những hành động tích cực của những người Công Giáo Ba Lan: “Chúng ta không thể cứ im lặng mãi được trước những nỗi đau của anh chị em chúng ta tại Việt Nam. Chương trình ‘Chuỗi Trái Tim’ kêu gọi tình liên đới của tất cả những người Công Giáo tại Ba Lan. Mỗi người được mời gọi để nói cho anh chị em khác về những gì đang diễn ra tại Việt Nam. Tất cả được mời gọi cầu nguyện cho Giáo Hội tại Việt Nam, cách riêng cho Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, anh chị em giáo dân Hà Nội, và viết thư phản đối tới sứ quán Việt Nam tại Ba Lan.”
Những hoạt động cụ thể này đã nói lên tâm tình hiệp thông chia sẻ tốt đẹp nhất cho Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con, đặc biệt cho anh chị em Giáo Dân tại Đồng Chiêm, Cồn Dầu, Thái Hà, Loan Lý, Bầu Sen... đang hoang mang và đau khổ.
Một lần nữa, Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam chúng con chân thành cám ơn Cha, cám ơn Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan, đã luôn cầu nguyện, hiệp thông, và đồng hành với Giáo Hội và Quê Hương Việt Nam chúng con trong hoàn cảnh đau thương này. Xin Thiên Chúa của yêu thương và bình an, qua sự bầu cử của Mẹ La Vang, Mẹ Việt Nam, xuống muôn hồng ân trên Cha, trên Giáo Hội Ba Lan và Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Ba Lan.
Trong Chúa Kitô.
Linh Mục Paul Van Chi Chu.
Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo Việt Nam.
Tel: (02) 97730933
Mob: 0410 552 650
Email: paulvanchi@yahoo.com
Văn Hóa
Mời theo dõi cuộc chơi xướng họa -1 7
LM Trăng Thập Tự
10:49 31/01/2010
MỜI THEO DÕI CUỘC CHƠI XƯỚNG HỌA - 17
Lm Nhạc sĩ Mi Trầm vừa có nhã ý đóng góp quyển “Suy Niệm Lời Chúa” 610 trang, rất thực dụng, vào 22 gói quà thưởng. Như thế tổng kết đến hôm nay, có các gói quà tặng như sau:
Quà tặng hạng nhất:
+ TÁC GIẢ BÀI HỌA HAY NHẤT SẼ ĐƯỢC TRAO TẶNG 1 BỘ GỒM 21 TÁC PHẨM SAU ĐÂY:
1. Bộ sách sưu tầm và nghiên cứu 6 tập “Ở thượng nguồn thi ca Công Giáo Việt Nam” của nhà thơ Lê Đình Bảng, có chữ ký của tác giả;
2. Bộ Tuyển tập Thi phẩm Xuân Ly Băng. 2 tập, có chữ ký của tác giả;
3. Tuyển tập “Mà nghe Chúa khẽ”, 2 tập, của Nguyễn Đông A, có chữ ký của tác giả;
4. Tập thơ “Có Ai Về Cát Minh” của Lm. Trăng Thập Tự, có chữ ký của tác giả;
5. Tập thơ “Sứ điệp tình thương” của Lm. Nguyễn Xuân Văn (1922 – 2001 )
6. Ba quyển sách do Công ty phát hành sách gởi tặng www.FatimaCompany.com
7. 10 đầu sách do Nhà sách Hoàng Mai gởi tặng, gồm những tác phẩm sau đây:
- THIÊN CHÚA CHA, ĐẤNG GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT của ĐGM PHAOLÔ BÙI VĂN ĐỌC
- HẠNH PHÚC TRONG TẦM TAY của Nữ tu TRẦN THỊ GIỒNG
- TỨ ĐỨC CÔNG DUNG NGÔN HẠNH THEO LINH ĐẠO ĐỨC CHA LAMBERT DE LA MOTTE của Nữ tu TRẦN THỊ THANH HƯƠNG
- CẨM NANG SINH HOẠT của Lm ĐAN VINH
- GIA ĐÌNH SỐNG ĐẠO của Ô. NGUYỄN VĂN NỘI
- GIUSE THỢ MỘC, CHA CHÚNG TA của Lm ĐINH MINH THỎA
- KINH LẠY CHA của ĐGM BÙI TUẦN
- SỐNG THÁNH HIẾN của Lm ĐỖ XUÂN QUẾ
- Ý NGHĨA KITÔ GIÁO của Lm ĐOÀN SĨ THỤC
- CAO ĐẲNG GIÁO LÝ (toàn bộ 9 tập) của Lm HOÀNG ĐỨC TOÀN
8. Hai quyển sách giá trị của Nhạc sĩ Sơn Ca Linh, tức cha Giuse Trương Đình Hiền: “NGÔN NGỮ TIN MỪNG TRONG DÁNG ĐỨNG VIỆT NAM” và “ANRÊ PHÚ YÊN RỰC SÁNG MỘT VÌ SAO”.
9. Quyển sách giá trị của Linh mục Nhạc sĩ Mi Trầm: SUY NIỆM LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT VÀ NGÀY THƯỜNG
+ TÁC GIẢ BÀI VĂN XUÔI HAY NHẤT SẼ ĐƯỢC TRAO TẶNG 1 BỘ GỒM 21 TÁC PHẨM NHƯ TRÊM:
Quà tặng hạng nhì:
Tác giả 10 bài họa tiếp theo sẽ được trao tặng 1 bộ gồm 20 tác phẩm ghi trong các số 2-9
Tác giả 10 bài văn xuôi tiếp theo sẽ được trao tặng 1 bộ gồm 19 tác phẩm ghi trong các số 3-9
Quà tặng khích lệ:
Tất cả các tác giả có bài tham dự khác cũng sẽ được trao tặng tập “Một số kinh nghiệm thơ Đạo” của nhiều tác giả do Lm Trăng Thập Tự giới thiệu và một trong các tập sưu tầm truyện kể Nối Lửa Cho Đời của Lm. Lê Quang Uy.
BÀI XƯỚNG VÀ ĐIỆN CHỉ
SEN GIỮA LẦY
Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.
Trong trắng giữa lầy trong trắng gọi
Lặng thầm trên sóng lặng thầm khen.
Gọi mời ai giữ gìn cao quý
Khen ngợi Ai thương đoái mọn hèn.
Hướng tạ ơn Trời chưa nháy mắt
Ngoảnh nhìn sen đã nở đua chen.
Trăng Thập Tự
Bài dự thi xin gởi cùng lúc về cả hai điện chỉ:
ttmvcssr@gmail.com và gopnhattho@yahoo.com
Muốn theo dõi chương trình đoan hứa khiết tịnh và tòan bộ các thông báo về cuộc thi từ đầu, có thể xem tại hai điện chỉ:
http://huongvedaihoidanchua.net/doanhuakhiettinh/3445.html
hoặc
http://www.dunglac.org/index.php?m=home&v=subject&is=35
Tiếp theo là các bài dự thi số 376-400.
Những tác giả có thứ tự bài là bội số của 25 được nhận coupon mua hàng trên mạng www.Fatimacompany.com, trị giá 200.000 VNĐ. Lần này là tác giả Biển Đức Đỗ Quang Vinh, Canada, bài số 400.
Xin lưu ý: Quí vị ở nước ngoài được tặng quà của Fatimacompany.com vui lòng cho một địa chỉ tại Việt Nam để nhận quà.
Muốn tìm hiểu thêm về “sản phẩm công giáo trực tuyến”, xin hỏi info@fatimacompany.com
GIỚI THIỆU CÁC BÀI MỚI
Bài 376
ĐI LỄ
Tinh sương mờ sáng chiếc ô đen
Đi lễ trợt nhào xuống ruộng sen
Vội vã hồi trào mài bút mực
Khoan thai thơ họa để đời khen
Bàng quan thế tục ai nhân nghĩa
Tội nghiệp thân tôi phận vật hèn
Xào xạc đường đời vạn sự khó
Kiên trì "Thánh Giá" một mình chen
TuVi
Bài 377
KIẾP TU
Áo chùng thâm quả thật màu đen
Thức giấc uống đêm nước ngó sen
Nhấp nháy sao trời bao quyến luyến
Miệt mài kinh sử mấy ai khen
Theo Thầy Chí Thánh đời muôn sắc
Bỏ chốn phù vân kiếp mọn hèn
Tràn hạt Mân Côi dâng Chúa Mẹ
Từng lời nguyện gẫm đá hoa chen.
TuVi
Bài 378
HƯƠNG KINH CHO EM
Em yêu dấu !
Anh thật bất ngờ và ngạc nhiên vô cùng khi nhận được lá thư kỳ diệu của em. Anh đã dấu em và ra đi lặng lẽ. Anh mang theo trong hồn một hành trang nặng nề của nỗi ưu tư và dằn vặt. Anh tưởng em không hiểu về anh và về tình anh dành cho em, nhưng anh đã sai. Hoa lòng của em đã làm trái tim anh thổn thức khi đọc hết lời trái tim muốn nói. Tất cả mọi điều em làm là vì Thiên Chúa và vì anh. Thế mà anh lại chỉ hiểu hạn hẹp theo cách nghĩ thiển cận và nông nỗi của đam mê.
Em ! Đoá sen nhỏ của anh ! Hãy tha thứ cho anh. Hãy để tình yêu của chúng ta nở hoa em nhé!
Bao nhiêu đêm anh bị dày vò về tình anh dành cho em. Anh nghĩ em đã xúc phạm đến danh dự của anh. Người đàn ông luôn sống vì danh dự, không biết đó có phải là ảo tưởng không… nhưng họ sẵn sàng làm tất cả để bảo toàn điều đó cho chính bản thân. Chính vì anh duy tôn bản ngã mình nên anh yêu em vì anh chứ chưa phải là vì em ! Anh đã rất tức giận và cũng rất ngạc nhiên vì em thường tỏ ra dịu hiền, nhẹ nhàng nhưng đêm đó em lại tỏ ra rất thẳng thắn và cứng rắn đến độ anh thấy lòng tự ái bị tổn thương. Em đã kiên quyết không đáp ứng yêu cầu của anh và em nói trong sự dứt khoát rằng em có thể mất anh chứ không bao giờ đế mất Thiên Chúa trong em. Anh đã không hiểu lời đó và giận dữ để quyết định - thế thì tình ta từ nay chấm dứt và anh đã ra đi trước ánh mắt long lanh và sâu kín của em. Anh biết em sẽ khóc và khóc thật nhiều… Anh xem thế là thoả mãn sự trả thù cho tính tự ái bị xúc phạm cũng như cho em biết là em cần anh đến thế nào.
Em ạ ! Khoảng thời gian xa em, anh tưởng những thú vui phố hội và những ánh mắt khác sẽ tôn vinh giá trị của anh và làm anh thoả mãn hơn. Trái lại, anh thấy thật trống rỗng và cô đơn. Sự khắc khoải kỳ lạ cứ gặm nhấm trong tâm hồn mỗi khi bóng đêm về. Anh đã quên Chúa, quên luôn những lời kinh đọc mỗi ngày. Anh thật dại khờ khi nghĩ rằng chính Thiên Chúa là nguyên nhân không cho em đến với anh. Anh, một chàng trai đầy bản lãnh, có thể làm được tất cả mà không cần đến ai hết. Anh đã quá ngông cuồng và cao ngạo với tính tự phụ của một chàng trai vừa mới lớn. Anh đã loay hoay với đủ thứ đam mê nhưng tất cả cứ vuột trôi không để lại anh một cảm nhận hạnh phúc chân chính nào. Anh biết anh không phải là con người như thế, nhưng có một điều gì cứ thúc giục anh làm những điều chống lại chính bản thân anh. Có lẽ Thiên Chúa và Mẹ Maria đã không bỏ anh, vì anh vẫn còn giữ xâu chuỗi em tặng. Anh không đọc kinh nhưng mỗi lần mở vali lấy đồ là anh lại thấy xâu chuỗi lóng lánh hiện về ánh mắt em.
Thiên Chúa đã gởi sứ giả của Người là cánh thư Hoa Lòng của em cho anh. Anh đã muốn xé đi nhưng nhìn lá thư và dòng chữ tuyệt đẹp, vững chãi khiến trái tim anh chợt xao động. Đoá Sen Nhỏ của anh ! Em đã cho anh nhìn lại trái tim và con người anh. Một con người quá nhiều đam mê nông nỗi. Một con người tự phụ và háo danh. Một con người ấu trĩ tâm linh và chưa trưởng thành trong cuộc sống. Anh đã vội trách Chúa và trách em trước khi nhận ra mình là một con người đáng trách nhất. Em đã không một lời oán trách hay giận dỗi về hành động xốc nỗi của anh. Em chỉ rõ cho anh thấy tình anh dành cho em quá hời hợt và vị kỷ. Em đặt tất cả trong Thiên Chúa còn anh đặt mọi sự trong sự ham muốn háo thắng của bản ngã và trần gian. Em đã suy nghĩ đúng khi chọn Thiên Chúa chứ không chọn anh và đi theo anh vào con đường sai trái. Một hành động kiên quyết và rất anh hùng cho một chọn lựa giữa sự Thiện và sự dữ, giữa cái được và cái mất.
Em là con Eva và cũng là con của Mẹ Maria, con của dòng giống tội lỗi và con của Ánh Sáng ân sủng. Eva đã quy phục và quỵ ngã trước cây trái cấm để mang lấy thân phận bùn nhơ khi chọn sự dữ chứ không chọn Thiên Chúa. Trong khi Mẹ Maria đã Xin Vâng kiên vững trước cây Thập Giá để mang lại dòng máu cứu độ đầy ân sủng cho nhân loại, khi Mẹ chọn Thiên Chúa chứ không chọn sự dữ. Và em, Đoá Sen Nhỏ của anh, em đã nhìn lên Mẹ Maria để nói tiếng Xin Vâng với Thánh Ý Thiên Chúa chứ không nghiêng chiều theo đam mê thấp hèn của anh. Em đã đóng đinh tính xác thịt của em vào Thánh Giá Chúa chứ không để tính xác thịt đó nở hoa theo lời cám dỗ của trái tim anh. Mẹ Maria là anh hùng của mọi anh hùng, khi Mẹ sống tất cả theo Thánh Ý Thiên Chúa chứ không theo ý riêng. Và em, hậu duệ của Mẹ Maria, thật sự là một anh hùng khi em dám buông bỏ và chết đi cho ý riêng để biết vững chãi sống nhân đức khiết tịnh. Em đã làm cho vườn địa đàng nở hoa và trái tim anh nhận ra nhịp rung thật sự của lòng mình.
Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.
Em đã nhắc lại bài thơ Sen Giữa Lầy và anh thấy nó thật đúng với em, người con dấu ái của Mẹ Maria. Em đã làm anh quên đi mặc cảm và trở về vườn địa đàng trong khu vườn tình yêu của chúng ta. Nó quá đẹp và thanh khiết khi chúng ta giống như Adam và Eva mỗi chiều về cùng đàm đạo với Thiên Chúa trong Thánh Lễ hay lời kinh. Đúng như em nói, khi Thiên Chúa chúc phúc mọi vật hoa cỏ rộn lên niềm vui ân sủng. Anh đã sai khi từ bỏ Thiên Chúa, bỏ rơi tình yêu và bỏ rơi em, để cuối cùng chợt nhận ra rằng chính mình là người bị bỏ rơi trong khát vọng thấp hèn và ích kỷ của bản ngã. Giờ đây bước chân lãng du của anh đã tìm về và dừng lại trong khu vườn địa đàng tình yêu của trái tim em và anh không thể nào không nhận ra Đoá Sen Tình Yêu của anh. Một đoá sen lặng thầm nhưng trỗi vượt trong trắng, một đoá sen bình dị nhưng ngát hương băng trinh. Thiên Chúa và Mẹ Maria là Sự Thiện trong ngần đã mời gọi em đi vào sự khiết tịnh huyền siêu. Ở nơi đó em thấy chính em một bản thể yếu hèn giữa muôn ngàn sự dữ đã được nâng lên trong sự tinh khiết của ân sủng và em đã biết để cho Thiên Chúa tỏa ngát hương băng trinh trong lời nói, trong cách sống và từng hành động của em.
Trong trắng giữa lầy trong trắng gọi
Lặng thầm trên sóng lặng thầm khen.
Gọi mời ai giữ gìn cao quý
Khen ngợi Ai thương đoái mọn hèn.
Tiếng gọi mời đó không dễ dàng đáp trả nếu như trái tim em không khiêm nhường trong thinh lặng để lắng nghe và ý chí em không biết gạt bỏ tình riêng để vâng phục. Trong sự lặng thầm của đức khiêm nhường, trong sự tín thác của đức khiết tịnh, em đã đi vào cung lòng của Mẹ Maria để trái tim em cung chứa chính Chúa Giêsu - Thiên Chúa Tình Yêu và là Tất cả của em. Anh đại diện cho những trái tim sa mạc trần gian đã nhìn thấy “Thanh thoát ô kìa một đoá sen” và không khỏi cất lên lời ca khen cảm tạ Thiên Chúa và Mẹ Maria đã gìn giữ sự trong trắng của em cho anh.
Thiên Chúa và Mẹ Maria đã rất yêu thương em khi trao ban cho em một trái tim sen không gợn bẩn che đậy của gian dối, không phủ lấp ánh kiêu sa của dục vọng; nhưng thay vào đó là sự cao quý trinh trong của đơn sơ, sự chân thành thanh thoát của bình dị. Anh có thể tìm đâu một đoá hoa thật tuyệt vời như thế nữa !
Hướng tạ ơn Trời chưa nháy mắt
Ngoảnh nhìn sen đã nở đua chen.
Chính Thiên Chúa đã chúc phúc cho anh khi để trái tim anh biết nhận ra nét đẹp ảo diệu của tâm hồn em. Anh thật sững sờ khi những lời tâm sự của em đã cho anh thấy được nơi em một trái tim quá nhạy cảm và tuyệt vời trong Sự Thiện. Tình yêu trong sự khiết tịnh của em không phải chỉ là dành cho trước hôn nhân, trong hôn mà còn là sau hôn nhân cho đến suốt cuộc sống. Đức khiết tịnh không phải nở hoa cho một thời điểm nhưng là cho Thiên Chúa trong cả cuộc đời trần gian nhiều ý nghĩa này. Anh mong ước và nguyện xin sao cho tất cả mọi người nữ, con cái của Mẹ Maria, luôn biết nở hoa lòng trinh trong và rạng ngời đức khiết tịnh như Mẹ, để thế trần này nở ngát mùa ân sủng của muôn ngàn đoá sen vừa ươm nở.
Hãy tha thứ cho anh và hãy để cho Thiên Chúa chúc trên tình yêu của chúng ta như đó là ý nguyện và ước vọng thâm sâu từ trái tim em. Anh phải cảm tạ ơn Chúa và Mẹ Maria thế nào đây cho xứng hợp, khi Ngài đã gìn giữ em cho anh và đã gìn giữ anh cho em. Đức khiết tịnh quá đẹp cho một lời ngợi khen xứng đáng. Anh rất nhớ Đoá Sen Nhỏ trong vườn lòng của anh. Nhớ rất nhiều và nhớ tha thiết. Tâm hồn em thanh khiết và trong sáng quá. Chính Nét Đẹp của Thiên Chúa đã in dấu vào cung lòng em và giờ đây anh thấy cả một vầng hào quang Sự Thiện của em đang bừng sáng trong trái tim anh.
Một lần nữa anh muốn nói rằng em đã đúng khi chọn Thiên Chúa chứ không chọn anh, vì có Ngài và trong Ngài em sẽ có anh và ở trong anh. Nếu lúc ấy em nghiêng chiều để chỉ sống cho anh có lẽ giờ đây em đã mất tất cả và mang nỗi dằn vặt của Eva phải không em? Muôn vàn lần cảm tạ ơn Thiên Chúa, Mẹ Maria và cả em nữa đã giúp anh nhìn ra đâu là chân lý của Sự Thiện, đâu là bóng đêm của sự dữ.
Trong danh dự của một người đàn ông và trong đức khiêm nhường của người con Thiên Chúa, anh sẽ tìm lại Ơn Hoà Giải với Thiên Chúa ngay trong hôm nay và Thánh Thể của Người sẽ cho anh sức mạnh để sống xứng đáng là con của Ánh Sáng. Tối nay anh sẽ hiệp ý cùng em lần chuỗi Mân Côi để xin Mẹ Maria luôn gìn giữ tình yêu chúng ta tinh trong và tâm hồn chúng ta thanh khiết trước bao cám dỗ thế trần. Anh hứa với em anh sẽ không bao giờ quên lời kinh Mân Côi huyền nhiệm này trong lời cầu nguyện sáng tối của anh.
Anh thật xúc động khi em nói hãy tin vào chính anh, hãy tin vào em, hãy tin vào tình yêu thánh thiện và thanh khiết của chúng ta trong Thiên Chúa. Vâng ! anh luôn tin như thế ! Chính em đã tôn vinh giá trị của anh trong ân tình của Thiên Chúa và đó chính là khởi đầu cho một tình yêu đẹp ngời trong ân sủng. Nguyện xin Thiên Chúa và Mẹ Maria chúc phúc cho mọi công việc của em và gìn giữ em trong Tình Yêu của Người.
TB: Anh nhớ Đoá Sen Nhỏ của anh thật nhiều và anh sẽ dành cho em một quà tặng thật đặc biệt cho ngày gặp lại.
TRÁI TIM CỦA EM
16/01/2010
ATM
vu@navhcm.com.vn,
Bài 380
MẸ LÀ NỮ VƯƠNG
Từ khi Chúa tạo vườn Ê Đen
Đã có muôn hoa hòa lẫn sen
Lúc đó trên trời cùng chúc tụng
Từ đây dưới đất cũng ca khen
Mẹ là Vương Nữ đầy cao quý
Con ắt tớ nam lắm thấp hèn
Mỗi bước chân con xin Mẹ dắt
Con không nao núng dẫu đua chen
Paul Nguyễn Minh Thông
paulnguyenminhthong@yahoo.com
Bài 381
MẸ THIÊN CHÚA
Con hát về Mẹ giữa đêm đen
Người nữ dịu dàng tự đoá sen
Can đảm tin đồng trinh làm mẹ
Mẹ ngôi Lời Thiên Chúa chào khen
Mẹ vô nhiễm lên trời ơn Thánh
Khen Mẹ giáo hội cớ sao hèn
Hướng tạ ơn Trời ban mẹ giúp
ngắm nhìn gương Mẹ con đẹp chen
Nguyễn Thị Xuyến
mariaxuyen@yahoo.com.vn
Bài 382
ƠN PHÚC MẸ
thế trần tăm tối nguyện chớ đen
Kìa công cưu chuộc một đoá sen
Đầy ơn Thánh Thần đầy ơn phúc
Đoan trang khiêm tốn Chúa chọn khen
Phúc cho Ai ủi an người thế
Khen khiêm hạ mẹ nữ phận hèn
Phúc thế trần Mẹ hằng nâng đỡ
Hiền nhân ơn Mẹ chớ bon chen
Nguyễn Thị Xuyến
mariaxuyen@yahoo.com.vn
Bài 383
SEN DÂNG MẸ
Đời con giăng phủ áng mây đen
Tiến kính Mẹ Hiền ngàn đóa sen
Tha thiết câu kinh xin tạ lỗi
Bổng trầm khúc hát để ca khen.
Mẹ danh tinh khiết ôi cao quý
Con tiếng nhớp nhơ quá mọn hèn.
Lạc thú thề rời không nuối tiếc
Danh, tài quyết bỏ chẳng bon chen.
Hoài Bão
phongtannguyen@cox.net
Bài 384
HƯƠNG MẸ
Hương toả thơm lừng khu đất đen.
Hương thơm, thơm ngát, khác hương sen.
Hương trinh, trinh toả, hương thơm hát.
Hương huệ, thơm hương, hương ngát khen.
Hương thánh, bay xua, xua kiếp lỗi.
Hươngân, bay lấp, lấp đời hèn.
Hương ai nương bóng, Bà hương thánh.
Hương đức, muôn hương, hương ngát chen.
(Hương thánh đức, hương hương ngát chen.)
Trinh Nguyên.
Petertrinhs@gmail.com
Bài 385
HƯƠNG SẮC MẸ
Sắc nước, hương trời phủ kiếp đen.
Sắc hồng, hồng sắc, sắc hơn sen.
Sắc Ai, sắc thánh, tràn lời hát.
Hương Mẹ, Hương Trời, ngợp tiếng khen.
Hương đức, lừng hương, hương thánh đức.
Sắc Trinh, sắc nước, sắc khiêm hèn.
Hương Ai, hương ngát, hương hoà sắc.
Sắc Nước, Hương Trời, hương sắc chen.
Trinh Nguyên.
Petertrinhs@gmail.com
Bài 386
ĐỒNG CHIÊM MÙA GẶT
Mịt mù tăm tối mịt mù đen
Leo lét đèn tin lay lắt sen
Địa thảm rùng mình rơi “thịt Chúa”(*)
Nhân sầu đứt ruột dứt ca khen
Máu hồng gieo xuống mong ơn phúc
Sen thắm mọc lên nhắc tội hèn
Lạy Mẹ La Vang lòng khấn nguyện
Đồng Chiêm mùa gặt trĩu vàng chen!
(*)“Đồng Chiêm ơi ! Về rồi ta thấy gì ?” Joseph Nguyễn Văn Thống, Vietcatholic.net 8.1.2010
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 387
CHỨNG NHÂN “VUI MỪNG & HY VỌNG”
(kính nhớ đức cố Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận)
Mười ba năm lẻ mịt mùng đen
Bừng sáng tin yêu tâm ngát sen
Theo Chúa VUI MỪNG lòng tín thác
Bỏ mình HY VỌNG dạ ca khen
Vô thần cầu nguyện(*) ơn cao trọng
Tín hữu khấn xin đức mọn hèn
Van Mẹ, lạy Trời thương đất Việt
Thêm nhiều nhân chứng bớt bon chen
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
(*)“…Trong số mấy anh gác tôi có hai anh trong nhóm học Latinh. Trông thấy bài vở tôi thấy họ học tốt. Một hôm, một trong hai anh ấy hỏi tôi: Ông có thể dạy tôi một bài hát Latinh không?-Có nhiều bài hay tuyệt, nhưng biết anh thích bài nào?-Ông hát cho tôi nghe, tôi sẽ chọn. Anh ta chọn bài Veni Creator…Tôi không bao giờ ngờ rằng một người công an vô thần đã học thuộc lòng bài thánh thi đó và lại càng không ngờ rằng anh ta hát bài thánh thi đó mỗi sáng vào lúc 7 giờ, khi leo xuống thang gỗ để tập thể dục và đi tắm trong vườn. Anh ta hát đi hát lại bài thánh thi nhiều lần và làm các cử điệu khác nhau khi múc nước tắm…” (“Đức Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận qua những lời tự thuật” Fx B Trần Văn Khả, Cơ sở hy vọng 2004, tr.75-76)
(*) “Đức Mẹ còn xử dụng cả người cộng sản để nhắc tôi cầu nguyện. Ông Hải (tức đại tá Thuyên) đã từng ở tù, nằm cùng buồng với tôi để mật thám tôi, sau đã thành bạn của tôi. Trước ngày ông ra về, ông đã hứa với tôi: “Nhà tôi ở Long Hưng, chỉ cách La Vang 3km, tôi sẽ đi La Vang cầu nguyện cho anh”. Tôi tin lòng thành thật của anh bạn, nhưng tôi hoài nghi làm sao một người cộng sản mà đi cầu nguyện Đức Mẹ cho tôi! Sáu năm sau, đang lúc tôi ở biệt giam, tôi được một bức thư của ông Hải, lạ lùng thật! Lạ hơn nữa là lời lẽ của ông như sau: Anh Thuận thân mến, tôi đã hứa với anh, tôi sẽ đi cầu nguyện Đức Mẹ La Vang cho anh. Mỗi chủ nhật, nếu trời không mưa, lúc nghe chuông La Vang, tôi lấy xe đạp vào trước đài Đức Mẹ, vì chiến tranh bom đạn đã đánh sập nhà thờ rồi. Tôi cầu nguyện thế này: Thưa Đức Mẹ, tôi không có đạo, tôi không thuộc kinh nào cả. Nhưng tôi đã hứa sẽ đi cầu nguyện Đức Mẹ cho anh Thuận, nên tôi đến đây. Xin Đức Mẹ biết anh Thuận cần gì thì cho anh ấy”. Tôi hết sức cảm động. Tôi đọc đi đọc lại rồi đặt thư xuống nhắm mắt lại: Lạy Mẹ, Mẹ đã dùng anh cộng sản này để dạy con cầu nguyện; chắc Mẹ đã nhậm lời anh ấy, con mới còn sống đây!” (“Đức Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận qua những lời tự thuật” Fx B Trần Văn Khả, nxb Cơ sở hy vọng 2004, tr.83)
Bài 388
PHÚT GIAO THỪA 2010
Màn trời hoa pháo rực đêm đen!
Một phút huy hoàng, còn lại sen
Sắc nước sáng ngời vạn kẻ mến
Hương trời thanh khiết muôn người khen
Yêu cuồng anh hỡi thân sen quý
Sống vội chị ơi xác pháo hèn
Đốn củi ba năm thiêu một khắc
Sao đành thác loạn nỡ bon chen!
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 389
ĐOM ĐÓM-ĐÈN SOI
Lập lòe đom đóm lập lòe đen
Trăng lặn sao vờn sóng gọi sen
Lấp lánh ngàn vàng trên nhụy tỏa
Lung linh vạn bạc dưới trăng khen
Hương trời thanh khiết lừng cao quý
Sắc nước sáng trong lắng thấp hèn
Hòa nhịp thiên cung lời cám tạ
Chiếu soi trần thế lánh bon chen
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 390
HỒN SEN
Ta và người ấy kết mô đen
Thề lòng đoan hứa trắng như sen
Thanh cao khiết tịnh làm sính lễ
Tiên đồng ngọc nữ lắm người khen
Muốn bột dậy lên men phải ủ
Muốn đời nên đẹp chớ ươn hèn
Muốn lòng trong trắng tình trong trắng
Phải biết giữ mình chớ bon chen
Cécilia
hoannguyenthi55@yahoo.com.vn
Bài 391
GIỮA MÙA SEN (Truyện ngắn)
Viết tặng K.G.
và những bạn trẻ đoan hứa khiết tịnh trước hôn nhân
Nắm chặt trong tay xâu chuỗi Mân Côi, Sen cứ mãi miết dõi về hướng sông lớn. Đó là con sông chính nối liền giáo họ của Sen với nhà thờ xứ và với thế giới bên ngoài. Trên dòng sông ấy, một người đã đến và đã đi.
Sen lặng người nhìn chiếc đò dần dần trôi xa. Màn sương chiều mỏng mảnh giăng giăng trên mặt sông. Nước triều đang mùa dâng cao, con nước phủ ngập cả đôi bờ lau trắng. Điều gì đó trong lòng Sen cũng đang dâng ngập như con nước muốn tràn bờ. Chút gì lãng đãng buâng khuân...
Chiếc đò xa khuất tự bao giờ. Mặt nước xáo động lại trở về với trạng thái bình lặng. Bầu trời chiều ửng đỏ in bóng trên mặt sông. Sen nhìn thấy khuôn mặt mình in lờ mờ trên mặt nước... Đôi khi, để hiểu được con người thật của mình, người ta cần một tấm gương. Gương càng trong càng dễ giúp người ta nhìn thấy mình.
1.
Đi chợ về đến ngõ, Sen thoáng thấy giữa khoảng sân nhà mình có bóng một người đang chờ đợi. Nghĩ là Hưng lại đến tìm mình, Sen đi vòng qua hàng rào để vào nhà theo ngõ sau. Đã mấy tuần nay nàng tránh mặt Hưng.
Sen quen Hưng qua những lần chat trên mạng. Hưng là đứa con trai của thành phố, đẹp trai, lịch lãm, có học thức, lại có duyên ăn nói. Thế nên ngay ở lần đầu tiên về ra mắt, Hưng đã rất được lòng bố mẹ Sen. Ở quê, đâu phải ai cũng có cơ hội tìm được một chàng rễ học đại học! Chuyện tình của Sen và Hưng được cả gia đình hết lòng ủng hộ. Mọi chuyện thật êm xuôi dễ dàng, cho đến buổi chiều hôm ấy...
Hôm ấy Hưng đến nhà xin phép để đưa Sen lên phố chơi. Sắp vào mùa Giáng Sinh, đường phố được trang hoàng thật rộn ràng đẹp đẽ. Vai sát vai bên Hưng trên đường phố, Sen cứ như người đang lướt đi trong mơ. Lòng nàng đầy ắp những hình ảnh tốt đẹp về một không gian huy hoàng cho ngày cưới của hai người...
Đi chưa được một vòng thì Hưng muốn đưa nàng về để giới thiệu nơi Hưng đang ở trọ. Căn phòng trọ của Hưng là căn phòng của một công tử nhà giàu. Kế bên giường ngủ là chiếc máy vi tính còn mới tinh. Hưng bảo Sen có thể sử dụng máy trong thời gian chờ đợi Hưng đi ra ngoài có chút việc.
Còn lại một mình, nhìn quanh căn phòng nhỏ, lòng Sen lại dâng đầy ắp những hình ảnh thơ mộng về một mái ấm nhỏ bé của hai người. Nàng mơ về một không gian tràn ngập tiếng cười trẻ thơ, mơ về bữa những cơm gia đình đầm ấm...
Sau một hồi mơ mộng, Sen mới bắt đầu ngó đến chiếc máy vi tính. Chiếc máy đã được mở sẵn từ lúc nào. Chỉ vừa chạm tay vào con chuột, nàng giật mình khi trên màn hình bất ngờ xuất hiện hình ảnh hai người trong trang phục của E-đam E-va đang quằn quại quấn lấy nhau. Tấm hình to đập vào mắt Sen. Bất ngờ thảng thốt, Sen len lén đưa mắt nhìn quanh như sợ bị ai bắt gặp... Rồi theo một thôi thúc kỳ lạ, nàng lại đưa tay vào con chuột. Click. Click. Sau mỗi cú click chuột, một tấm hình khác lại hiện ra. Tất cả trụi trần và nóng bỏng. Sen nghe máu nóng trong người mình như dồn lại. Bàn tay click chuột run run. Không thể cưỡng lại được sự tò mò mãnh liệt trước những điều mới mẻ, Sen lại click, click, click...
Một hơi thở nóng hổi phả vào gáy làm Sen giật mình. Nàng chưa kịp có phản ứng gì thì một đôi bàn tay đã vòng qua siết chặt lấy nàng từ phía sau. Là Hưng. Tai nàng ù lên trước những lời thì thầm. Cả người nàng như thất thần tê dại. Nàng quay mặt lại để tìm khuôn mặt Hưng. Mũi chạm mũi, môi chạm môi...
Rồi bất thần chạm vào đôi mắt Hưng, Sen rùng mình khiếp hãi. Trong đôi mắt lờ đờ là những đường gân máu đỏ ngầu. Đôi mắt ánh lên những tia hoang dại của một con dã thú sắp vồ mồi.
Sen hốt hoảng thét lên, rồi đẩy mạnh Hưng ra. Bị bất ngờ, Hưng ngã nhoài trên nền đất. Sen run rẩy chạy băng ra khỏi phòng. Đường phố đang hồi nhộn nhịp. Vẫn còn đâu đó vài tia nắng chiều sót lại trên nền trời xanh thẳm...
2.
Ngày hôm ấy Sen cho anh chàng chờ hơn một tiếng đồng hồ ở ngoài sân. Tới khi mở cửa, nàng bất ngờ vì gặp phải một khuôn mặt lạ hoắc. Lại là khuôn mặt trắng trẻo của một chàng công tử... nhưng không phải là Hưng. Chàng trai tươi cười:
- Xin lỗi, cho tôi hỏi, đây có phải là nhà của ông Trùm?
- Dạ... phải, anh là ai... muốn tìm bố tôi có chuyện gì?
- Tôi là sinh viên đến đây để thực tập...
- Tôi... xin lỗi... anh đợi có lâu không?
Chàng trai cười thật tươi:
- Không, không lâu... tôi mới xuống xe, rồi lại đi đò đến đây. Nãy giờ có cơ hội thơ thẩn để hít thở không khí trong lành của làng quê, tôi thích lắm...
Bố Sen bảo chàng trai về đây để dạy học cho những đứa trẻ nghèo trong vùng. Sáng sáng, ông lấy xuồng đưa chàng trai đi vào tận những kinh vùng sâu, đến chiều tối mới lại đưa chàng về nhà. Sen ngạc nhiên vì thái độ tôn trọng khác thường mà bố dành cho chàng sinh viên thực tập. Sen cũng thấy lạ vì cung cách đạo mạo trầm lặng của chàng sinh viên. Trông người thì rõ là dân phố, nhưng lại rất háo hức nghe về chuyện của những người nghèo ở thôn quê, chuyện của những trẻ em bị bỏ rơi, chuyện của những con người không được học hành...
Dù sao đi nữa, Sen không có nhiều cơ hội để gặp gỡ chàng trai. Đúng ra, nàng hay tìm cách lánh mặt chàng. Có vẻ lạ lùng, nhưng từ khi lờ mờ hiểu ra điều mà Hưng đã dàn xếp để chào đón mình trong căn phòng trọ buổi chiều hôm ấy, Sen đâm ra giận dỗi và nghi ngờ những người đàn ông mặt mũi trắng trẻo và miệng lưỡi ngon ngọt. Nàng nghi ngờ cả những khi chàng trai chỉ lịch sự mỉm cười thân thiện với mình. Sự có mặt của chàng trai trong nhà khiến nàng nghĩ đến Hưng...
3.
Sáng hôm ấy, bố Sen có việc đột xuất phải đi lên huyện. Trước khi đi, ông bảo Sen giúp ông đưa chàng trai vào vùng sâu. Sáng hôm ấy... mọi thứ cứ như một cuốn phim trôi qua trước mắt Sen. Sen được chứng kiến bao điều mới mẻ và lạ lẫm.
Nơi xuồng họ cập bến là một khoảng đất trống nằm trên bờ kinh. Lớp học là một căn chòi trống được dựng lên bởi những cây cột tràm, được che chắng bởi những tán lá dừa nước. Căn chòi đầy ắp cả người lớn lẫn trẻ con. Chàng trai vừa bước vào chòi thì đám nhóc đã nhao nhao vồ vập: Ông thầy... Ông thầy... Sau một hồi dành nhau cái balô nho nhỏ của chàng, cuối cùng đám nhóc lôi ra một chiếc kèn Harmonica, một quyển Kinh Thánh, mấy cây bút chì và vài cuốn tập...
Buổi học mở đầu bằng tiết mục thổi Harmonica. Chàng trai thổi những bài thánh ca quen thuộc mà giáo họ của Sen hay hát trong những dịp lễ Chúa nhật. Mọi người thích thú lẩm nhẩm hát theo... Sen ngạc nhiên khi thấy người ta đón chàng trai như đón một người bạn đã thân thiết từ bao giờ. Sen cũng ngạc nhiên khi thấy từ lúc bước vào nơi của những người nghèo chàng trai dường như đã biến thành một con người khác. Ngồi trước những cặp mắt đang chăm chú nhìn mình, chàng trai không còn là con người ngại ngùng trầm lặng. Sen bị thu hút bởi cách chàng trai nói chuyện và cười đùa với mọi người, bởi cách chàng dạy dỗ cho những đứa trẻ đen nhẻm bẩn thỉu, bởi cách chàng chăm chú lắng nghe những câu chuyện kể không đầu không đuôi của mấy bà nhà quê... Sen bị hút bởi tiếng cười trong veo lạ lùng của chàng trai hòa trong tiếng cười thỏa thích của những người dân quê chân chất.
Nàng nhận ra một điều đơn giản: chàng trai là người tốt bụng. Nhưng chàng đến đây để làm gì? Chàng tìm gì nơi đây? Chàng tìm gì nơi những con người cơm ăn không đủ no áo mặc không đủ ấm này? Chàng vui gì nơi những con người nghèo khổ thất học này? Tự mình, Sen biết chẳng bao giờ mình có thể trả lời được những thắc mắc ấy...
4.
Trên đường về, chàng trai xin Sen dạy cho mình lái xuồng. Sau một hồi lập bập, cuối cùng chàng trai cũng có thể làm cho chiếc xuồng chạy êm trên mặt nước. Ngồi một mình không biết làm gì, tự dưng Sen thấy mình thừa thãi bối rối. Sau một hồi lặng lẽ, Sen lại thả hồn mình vào những mơ mộng lãng đãng. Chàng trai lại khiến nàng nhớ đến Hưng...
Sen tự hỏi không biết bây giờ Hưng thế nào. Đã hơn hai tuần lễ trôi qua, vậy mà tất cả những hình ảnh của buổi chiều hôm ấy như vẫn còn mới nguyên trong Sen. Chúng như đã trở thành một phần trong tâm trí nàng, trong những lần lãng đãng mơ mộng, và cả trong những giấc mơ. Nàng bỗng nhận ra rằng có những điều chỉ cần được một lần đi vào tâm trí con người, nhưng dấu ấn mà chúng đọng lại sẽ chẳng bao giờ phai nhòa. Tâm trí nàng như một tờ giấy trắng đã bị nhuốm bẩn bởi những dấu chân đen... Không biết đã bao lần Sen hồi tưởng lại hình ảnh cô bé ngu ngơ với những cái click chuột, hình ảnh từ chiếc máy vi tính, hình ảnh Hưng nằm chỏng chơ ngơ ngác sau khi bị nàng xô ngã... Nghĩ lại những điều ấy, nàng vẫn thấy mình còn nóng bừng cả mặt. Sen thấy ngượng với Hưng và ngượng với chính mình.
Dù sao đi nữa, Sen vẫn thấy mình thật may mắn khi tránh được những gì có thể xảy ra sau đó. Nàng quả thật sợ mất Hưng, nhưng nàng còn sợ hơn nữa nếu mình đánh mất điều gì đó quý giá nhất của một con người. Trong con người, có những điều thật sự quý giá mà mỏng mảnh biết bao. Chỉ cần một cái buông tay vô tâm, người ta sẽ dễ dàng làm vỡ nát nhiều thứ.
Nếu buổi chiều hôm ấy nàng buông thõng mình trong vòng tay của Hưng, mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ?... Nàng nhớ đến cô Tư, người lặng lẽ sống bên mép làng, suốt đời mang theo nơi mình tội danh không chồng mà có chửa. Nàng mường tượng đến những lời xầm xì của các bà mẹ bên hông nhà thờ sau những giờ kinh chiều. Nàng tưởng tượng đến ánh mắt của nguýt dài đầy dè bĩu của bà con trong xứ đạo. Nàng nghĩ đến ba mình, nghĩ đến danh giá của gia đình ông Trùm... Bao giá trị truyền thống của xứ đạo mà những người trẻ như nàng phải gìn giữ, là những khuôn phép gò ép hay là những giá trị đạo đức giúp người ta sống là người hơn?...
Cũng có lúc nàng đã nghĩ rằng, nếu chuyện có lỡ xảy ra, có thể nàng và Hưng sẽ tìm được một cách giải quyết gọn gàng trên phố, như đôi lần nàng đã nghe ai đó trong nhóm bạn của Hưng nói bóng gió. Mọi chuyện sẽ êm xuôi sau một chuyến đi phố... Nhưng liệu như thế, cuộc đời của nàng sẽ tiếp tục buông xuôi dễ dàng chăng? Liệu lương tâm nàng có im lặng dễ dàng chăng? Liệu nàng có thể tha thứ cho mình chăng?...
5.
Những cái lúc lắc của chiếc xuồng kéo Sen trở về với thực tại. Sen nghĩ về chàng trai đang cùng mình trên chiếc xuồng con giữa khoảng đồng không mênh mông sông nước. Giữa họ đã luôn có một khoảng cách vô hình, khoảng cách tưởng là mỏng manh nhưng dường như bất khả vượt qua. Sen nghĩ về đôi mắt trong veo, nghĩ về giọng cười trong veo của chàng trai. Đối diện với những cái trong veo ấy, tự dưng nàng thấy mình đục và bẩn quá. Nàng không biết chàng trai nghĩ gì khi đối diện với nàng, nhưng chắc hẳn nó không đen tối và tội lỗi như những gì cứ ám ảnh tâm trí nàng trong suốt những ngày qua.
Bỗng dưng Sen nghe tiếng chàng trai kêu lên thích thú: Ô, xem kìa... Hướng về phía chàng trai đang chỉ tay, Sen nhìn thấy cả một cánh đồng sen bát ngát. Thôi chết! Thì ra nãy giờ cứ thả hồn mơ mộng, nàng không nhận ra rằng chàng trai đã lái chiếc xuồng đi lạc đường. Thay vì rẽ theo hướng về nhà, chiếc ghe của họ lại đi thẳng đến đồng sen.
Sen đang vào mùa nở rộ. Cả vùng sen bát ngát trải dài như một tấm thảm hoa khổng lồ lay động trên mặt nước. Chàng trai thích thú cất tiếng cười vang...
Sen nhớ có một lần nàng phụng phịu với bố rằng tại sao ông lại đặt cho nàng cái tên là Sen. Tên gì nghe quê mùa chết đi được! Lần ấy bố lấy xuồng đưa nàng đến cánh đồng này. Bố bảo vì thích những đóa hoa sen, nên ông đã lấy tên ấy mà đặt cho nàng. Những đóa sen tượng trưng cho sự trong trắng. Sen cứ thầm lặng mà sống, nhưng luôn biết cách vươn cao khỏi mặt nước sình lầy. Vươn mình lên cao chính là một thôi thúc tự nhiên âm thầm mà liên lỉ mãnh liệt giữa lòng sen. Rồi ông giải thích: Sen có nghĩa là đẹp. Để minh họa cho điều mình nói, ông cất giọng ngâm nga:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn...”
Sen nhớ hồi ấy bố còn nói rằng những đóa sen cũng là biểu tượng của sự sống. Trên vùng sóng nước long đong chập chờn, những bụi sen vẫn cứ sống và trổ hoa tươi tốt. Trong lòng sen dường như luôn tiềm tàng một nguồn sống dư đầy. Nước dâng đến đâu, những cây sen lại vươn cao đến đó. Vươn lên khỏi lũng sình lầy để đón nắng trời, để gặp gió khơi, để những cánh hoa trắng muốt tinh khôi không bị nhuốm bẩn bởi dòng chảy ô nhiễm...
Chiếc xuồng của họ lờ lững lướt đi vào giữa vườn sen. Những đóa hoa sen gần thật gần, đến độ chỉ cần vươn tay là chạm được. Hương sen thơm ngan ngát. Sắc sen đẹp mặn mà... Sen nhoài người ra khỏi xuồng để với tay hái một đóa hoa sen cạnh mình. Cầm được chiếc hoa trong tay, Sen bất chợt bị mất thăng bằng vì chiếc xuồng chòng chành. Nàng chao qua đảo lại, rồi ngã nhào về phía chàng trai. Có thể là vô tình. Có thể là hữu ý... Chàng trai vội đưa tay đỡ lấy Sen. Khi chiếc thuyền trở lại thăng bằng, Sen thấy mình đã nằm gọn trong vòng tay chàng trai. Nàng nghe cả tiếng con tim mình và con tim của chàng trai đang gióng nhịp dồn dập.
Vội buông vòng tay khỏi Sen, chàng trai ngượng ngùng lí nhí...
- Tôi... xin lỗi...
Ngước nhìn lên, Sen lại một lần nữa nàng chạm vào đôi mắt trong veo. Người ta nói đôi mắt trong veo là cánh cửa sổ dẫn vào một tâm hồn trong veo... Nhìn dáng vẻ lúng túng của chàng trai, Sen lại thấy mình có lỗi.
Tự dưng Sen hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Anh... anh có phải là thầy tu không?
Trước sự ngạc nhiên của Sen, chàng trai gật đầu:
- Phải, phải... tôi là thầy tu. À, nhưng mà tôi phải nói mình là sinh viên thì mới có thể về vùng này để làm việc được... vì lý do an ninh mà. Tôi đến đây với tư cách là một thầy giáo thì mới không bị để ý, mới có tự do để tiếp xúc với bà con...
Sen hiểu điều này. Tự dưng nàng thấy mình ngớ ngẩn ghê khi không nhận ra điều ấy ngay từ đầu. Trước đây, cũng đã có nhiều tu sĩ đến liên hệ với bố nàng để vào làm việc trong vùng sâu cho những bà con nghèo. Họ dừng chân ở nhà nàng như một trạm trung chuyển. Họ phải thật kín đáo để thích nghi với những khó khăn kỳ lạ của hoàn cảnh. Hồi ấy, nàng vẫn thường hay nghe bố chép miệng than cuộc sống này sao mà kỳ lạ. Kỳ lạ ở chỗ những người làm việc tốt thì phải âm thầm ý tứ, còn những kẻ làm bao chuyện động trời thì cứ nghiễm nhiên công khai...
Im lặng một hồi, Sen lại lên tiếng:
- Mà nè, tại sao anh... ơ... thầy lại đi tu?...
Dường như đã qua cơn bối rối, chàng trai cười thật tươi:
- Tại thích.
- Sao lại thích? – Sen nhất định không buông tha.
- Hỏi thế thì thật khó trả lời... Nói sao nhỉ?
Sau một hồi lúng túng chàng trai cũng bắt đầu nói. Chàng nói chàng tin rằng mình được sinh ra để đi tu. Đi tu như là điều đã được chuẩn bị cho chàng từ rất lâu. Đi như có một điều gì đó cứ thôi thúc không ngừng trong lòng chàng. Chàng được sinh ra và lớn lên trong một gia đình công giáo đạo đức, bố chàng đã từng là một chủng sinh phải từ bỏ ước mơ sống đời dâng hiến vì chủng viện bị giải tán trước những đổi thay của thời cuộc. Từ nhỏ, chàng đã được nghe kể nhiều về đời tu, về những sinh hoạt trong tiểu chủng viện, về ước mơ không thành của bố... Chẳng biết tự bao giờ, những điều ấy đã trở nên một phần ước mơ của chàng. Dâng hiến cả cuộc đời để sống ơn gọi tu trì trở nên một ướ mơ vừa tự nhiên vừa linh thánh. Ước mơ ấy được nuôi dưỡng từ những giờ kinh tối của gia đình, từ những buổi lễ của xứ đạo, từ những giá trị truyền thống mà người công giáo gìn giữ...
Rồi chàng trai kết luận: có những giá trị đẹp được bén rễ từ rất sâu trong con người. Những giá trị ấy là âm thầm vô hình, nhưng luôn có sức mạnh rõ nét chi phối những chọn lựa và cung cách sống của một con người.
Sen hiểu điều ấy. Sen nhớ đến thời khắc mình vùng vẫy ra khỏi vòng tay của Hưng. Như có một luồng sức mạnh vô hình nào đó từ rất sâu trong con người nàng bừng lên. Sức mạnh ẩy giúp nàng vượt thắng những đòi hỏi của con người xác thịt. Sức mạnh ấy đẩy nàng vượt ra khỏi tình trạng thụ động khờ khạo. Sức mạnh ấy bỗng dưng bùng phát đẩy nàng vượt lên cao...
Sau một hồi lâu, Sen lại thắc mắc:
- Hồi giờ thầy... có người yêu chưa? Bộ thầy không biết yêu hay sao mà đi tu?
Chàng trai ngạc nhiên:
- Sao lại không biết yêu...
- À, ý là bộ thầy chưa bao giờ có tình cảm với ai, chưa từng yêu một người con gái nào? Bộ thầy từ bỏ dễ dàng ước mơ về một mái ấm gia đình hạnh phúc sao? Bộ tình cảm của con người là không tốt sao? Bộ tình yêu là có tội sao?
Sen hỏi một thôi một hồi những câu hỏi khó nghe khiến chàng trai phải trợn tròn con mắt. Sau một hồi thinh lặng, chàng trai đủng đỉnh đáp:
- Sen có nghe bài hát hày bao giờ chưa nhỉ? - Rồi chàng cất tiếng hát nho nhỏ:
“Chúa không lầm khi Ngài dạy con yêu,
dù đường tình con oan trái nhiều.
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa,
từng giây rung cảm trong lòng
là từng giây hơi thở rực nóng”. (Chúa Không Lầm – Kim Long)
Không có con người nào chai sạn như sỏi đá, cũng không có con người nào vô tâm như cỏ cây. Con người nào cũng là người được Chúa cho một thân xác bằng thịt và một trái tim bằng thịt. Chúa thật dễ thương khi ban cho thân xác và con tim con người có khả năng rung động và có những tình cảm thật đẹp. Điều quan trọng là con người sống sao với những rung cảm ấy để còn được xứng đáng với ân huệ mà Chúa ban, phải không? Đi tu cũng là một cách lựa chọn để đáp trả lại ân huệ ấy mà.
Điều chàng trai nói làm Sen suy nghĩ về những gì đang diễn ra giữa lòng mình trong thời gian qua. Tất cả những biến động ồn ào cứ gầm gào trong nàng như thể con nước đang chực tràn bờ. Những biến động mới mẻ mà đen đủi. Nàng nhận ra sự giằng con ngay trong chính con người mình giữa một bên là những mời gọi tội lỗi và bên kia là những khao khát vươn lên. Có lúc Sen thấy mình nhỏ bé như một chiếc thuyền con giữa chênh chao sông nước, luôn có thể bị chìm đắm bất cứ lúc nào...
Nàng lặng yên nhìn chiếc xuồng con lướt đi trên mặt sông. Dòng nước giữa đồng sen bị khuấy động đã ùng ục sủi bọt và trở nên đục ngầu. Chiếc xuồng con vẫn hếch mõm lên trời lướt mình về phía trước... Đã quen thuộc với vùng sông nước từ nhỏ, nhưng lúc này Sen mới để ý đến sự trái ngược lạ lùng giữa dòng sông và chiếc xuồng con: dòng sông nước bao la luôn biến động, còn chiếc xuồng con thì mỏng manh bé xíu. Tưởng rằng lúc nào chiếc xuồng con cũng có thể bị tràn phủ ngợp chìm bởi con nước, tưởng rằng những rác rưởi ô uế từ dòng sông luôn có thể cuốn trôi và dìm sâu chiếc xuồng con... thế mà chiếc xuồng vẫn cứ lướt đi nhẹ nhàng trên mặt nước. Chỉ cần con người biết điều khiển và làm chủ, mỗi nhịp hướng mình lên cao sẽ là một bước đẩy họ tiến về phía trước.
Lặng yên một hồi, Sen lại lên tiếng:
- Có lẽ như thầy vậy mà hay... Yêu đương bây giờ lằng nhằng quá, tội lỗi quá...
Chàng trai lại cười thật hiền:
- Hình như chỉ có con người mới hay lằng nhằng, chứ tình yêu đâu có lằng nhằng... Yêu nhau đâu có tội. Bởi vì tình yêu có bao giờ là tội đâu. Làm hoen ố tình yêu của mình mới là có tội. Đạp đổ đi tương lai tốt đẹp của tình yêu mình mới là có tội.
Sen nghĩ đến tình yêu của mình. Bây giờ thật sự nàng chẳng biết phải bắt đầu lại từ đâu. Có lẽ nàng sẽ chẳng còn có thể đối diện với Hưng hồn nhiên và trong sáng như thuở ban đầu. Trong tình yêu, họ đã khuấy lên những điều không được phép khuấy động, và tình yêu ấy đã bị nhuốm bẩn bởi nhiều bợn nhơ...
- Thầy ạ, thời buổi bây giờ có phải sống trong sạch là khó lắm không?
- Có lẽ vậy... Tôi đã qua một thời sinh viên, nên tôi hiểu phần nào những khó khăn của việc sống trong sạch giữa một môi trường bị thấm nhiễm bởi quá nhiều tạp chất. Văn minh phố thị mở ra một thế giới bao la cho người trẻ, nhưng cũng đặt ra trên bước đường họ đi bao là cạm bẫy... Trong con người luôn có những góc khuất mỏng manh và dễ bị thương tổn, thế giới hiện đại lắm khi lại đụng chạm và khai thác chính vào những góc khuất ấy. Con người thì yếu mềm như một nhóm rơm khô dễ cháy, mà những mời mọc của thế giới hiện đại thì mạnh mẽ và quyến rũ như những ngọn lửa thiêu...
- Vậy thầy thường làm gì để có thể vượt lên trên những nhếch nhác của cuộc sống và những tạp nhạp của lòng mình?
Không chần chừ, chàng trai đáp:
- Tôi cầu nguyện. Tôi cầu nguyện nhiều với Mẹ Maria. Giữa cuộc sống có nhiều góc tối, tôi cần một mẫu gương thật trong, thật sáng và thật đẹp để soi mình. Trước Mẹ, tôi thấy lòng mình luôn trầm lặng và bình an. Tôi thích những lời nguyện đơn sơ mà sâu lắng của lời kinh Kính Mừng: Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, bây giờ và trong giờ lâm tử... Lời kinh ấy vừa là lời nhắc nhở tôi về thân phận con người của mình, đồng thời vừa là lời nhắc nhở về cuộc chiến liên lỉ để vươn mình lên cao...
Chiều lặng im. Bóng nắng mênh mông dát vàng trên cả cánh đồng. Gió nhẹ đưa những tán lá sen như thì thào vẫy gọi. Những búp sen đong đưa la đà trên mặt nước. Hương sen vẫn thoang thoảng ngát thơm...
6.
Hai tuần sau chàng trai lên đường. Sen thấy má mình cũng nóng hổi trước những giọt nước mắt chia tay của bà con. Một tháng nơi này, có lẽ chàng trai đã không làm được nhiều điều... nhưng chàng đã khơi dậy được nhiều. Từ ngày gặp chàng trai, Sen mới thấy yêu mình hơn. Được nhìn bằng cặp mắt trân trọng, Sen tự nghĩ mình được nhắc nhở phải biết trân trọng mình hơn.
Sự xuất hiện của chàng trai cũng khiến Sen nhìn lại cuộc đời và lối sống của mình. Chàng trai từ nơi xa xôi đến đây chỉ để làm một chút gì đó cho bà con dân nghèo. Còn nàng, nàng sống cạnh bên họ, chẳng lẽ nàng chẳng thể chia sẻ gì với họ sao? Cuộc sống chung quanh còn biết bao người đang cần mình, có biết bao điều tốt đẹp mình có thể làm cho những người xung quanh... Nàng tin rằng mình luôn có thể làm được điều gì đó đẹp đẹp và hữu ích cho cuộc đời. Đẹp hơn nhiều so với việc chỉ luẩn quẩn trong thế giới nhỏ hẹp của riêng mình. Hữu ích hơn nhiều so với việc chỉ biết giam mình trong những ám ảnh của bao mời gọi ích kỷ và thấp hèn...
Cầm trong tay xâu chuỗi Mân Côi mà chàng trai tặng trước lúc chia tay, Sen tự hứa với lòng mình nhiều điều lắm. Nàng sẽ tập cho mình thói quen tâm sự với Mẹ mỗi tối. Nàng sẽ luôn ngước nhìn lên Mẹ để tìm thấy cho mình con đường đi về vùng trời ánh sáng...
Sẽ có nhiều điều nơi nàng được bắt đầu lại. Và Sen sẽ thực là Sen...
Roma - cuối tháng 01.2010
Lưu Minh Gian
Email: giaansj@yahoo.com
Bài 392
CẢM TẠ THIÊN ÂN
Tro bụi phàm nhân đời tối đen
Chúa Trời cứu độ hóa thành sen
Mùa Chay kêu gọi mau thay đổi
Thành thật ăn năn mới đáng khen
Thiên Chúa nhân từ luôn chờ đợi
Con hoang trở lại thoát đời hèn
Giêsu tử nạn cho con sống
Cảm tạ Thiên Ân mãi mãi chen
Mùa Chay 2010
Thom. Trầm Thiên Thu
tramthienthu@gmail.com
Bài 393
DÂNG LỜI CA TỤNG
Từ ngày đất trời đổi màu đen
Lời Ngài đoan hứa một bông sen
Khiết trinh toàn vẹn không tội tổ
Muôn đời xưng tụng tiếng ca khen
Người nữ ấy vạn lần diễm phúc
Vẫn mãi khiêm nhu phận thấp hèn
Này tôi xin được là tôi tớ
Vâng lời Thần sứ chẳng bon chen.
CÉCILIA
Bài 394
HƯƠNG SEN
Như giếng trong lành không vẩn đen
Như trà xanh mát ướp hương sen
Dịu dàng lòng Mẹ không ô nhiễm
Dưới đất trên trời mãi hát khen.
Mẹ dậy cho con đức khiết tịnh
Con vâng theo Mẹ sống đơn-hèn
Có Mẹ song hành vui đếm bước
Bên đời bỏ lại những bon chen.
Dâng Dâng.
dangpham63@gmail.com
Bài 395
HOA ĐỒNG CỎ NỘI.
Mượt mà mái tóc mượt mà đen
Môi thắm phớt hồng mầu cánh sen
Hoa đồng cỏ nội hoa trinh trắng
Au yếm Mẹ nhìn Mẹ cũng khen.
Phận nghèo lận đận nghèo trong sạch
Giầu có chơi ngông giở đốn hèn
Hoa đồng gìn giữ không sa bẫy
Vì tính không tà, tâm không chen.
Dâng Dâng.
dangpham63@gmail.com
Bài 396
KHẤN MẸ
Giữa khoảng không gian bóng tối đen,
Hào quang chiếu sáng hương hoa sen.
Trên trời các thánh hân hoan chúc,
Dưới thế đàn con rộn rã khen.
Khấn lạy Ngôi Ba luôn dũng cảm
Noi gương Đức Mẹ qúi đơn hèn.
Nhờ ơn của Chúa thương phù trợ,
Tội lỗi con nguyền quyết chẳng chen.
Giữa khoảng không gian bóng tối đen,
Hào quang chiếu sáng hương hoa sen.
Bóng tối âm u của tội lỗi đẩy đưa chúng con sống trong bùn đen của trần gian.
Eva nguyên tổ dại khờ nghe lời của Satan đã khiến nhân loại sống trong vũng lầy tăm tối mịt mù.
Lạy Mẹ, con yêu Mẹ. Mẹ là Eva mới cùng với Giêsu con Mẹ cứu nhân độ thế. Với đặc ân vô nhiễm nguyên tội, Mẹ là mẫu gương tinh tuyền như đóa hoa sen thơm ngát giữa bùn mà chẵng hôi thanh mùi bùn.
Lời Xin Vâng của Mẹ làm vui thỏa lòng Chúa Cha khi Ngài đang chờ đợi sự đồng ý của Mẹ để khởi đầu chương trình cứu độ trần gian.
Trên trời các thánh hân hoan chúc,
Thiên thần ca hát chúc mừng cung kính.
Mẹ đã đón nhận hương thơm trinh nữ qua vòng tay âu yếm của bà thánh Anna, người mẹ đã biết chuẩn bị cho con đón nhận hồng ân thánh ngay từ hồi măng non, và biết chuyên chăm cầu nguyện với Chúa như hơi thở của cuộc đời.
Vào độ trăng tròn, Mẹ Maria chắc có nét đẹp khả ái, đầy thánh thiện trong giọng nói và nụ cười. Mẹ Maria rất khiêm nhường, luôn coi mình là thua kém vì chỉ mong làm nữ tì cho Thiên Chúa và cho cả mọi người. Ôi! Khiêm nhường sâu thẳm đẹp lòng Thiên Chúa nhường bao!
Khơi nguồn làm mẹ của Đức Maria qua hai tiếng "Xin Vâng."
Lời Xin Vâng của Mẹ tạo giây phút để Chúa Con thực hiện lời hứa của Chúa Cha ban cho nhân loại được quay về làm lại cuộc đời, làm con của Thiên Chúa để đón nhận phần thưởng Thiên Chúa đã hứa ban cho nhân loại.
Mầu nhiệm Nhập thể đã đưa Chúa Giêsu vào giòng sinh mệnh của loài người. Thiên Chúa toàn năng đã trở thành yếu đuối nơi một xác phàm. Thiên Chúa vô biên đã tự giam hảm trong lòng một Hiền mẫu mình đã chọn.
Dưới thế đoàn con rộn rã khen.
Tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho chúng con một người mẹ tuyệt vời, con xin nắm tà áo Mẹ hân hoan ngày về.
Nguồn vui ơn thánh êm đềm diụ dàng và bảy nguồn ơn thánh giúp con can trường sống ngoan. Cúi đầu thầm lặng nguyện cầu
Khấn lạy Ngôi Ba luôn dũng cảm.
Noi gương Đức Mẹ qúi đơn hèn.
Ngày Hài nhi chào đời, uớc mơ làm mẹ lại trở thành sự thật phủ phàng. Biết mình làm Mẹ Chúa Trời cao cả, sao lại không có chổ mà sinh? Nghèo xơ xác, xin tá túc cũng không ai cho. Nghĩ mà tủi phận biết bao, thôi đành tìm đến hang đá Bêlem...
Như những phụ nữ khác, Mẹ Maria nuôi con khôn lớn giữa muôn ngàn khó khăn của một gia đình nghèo. Từ những ngày còn bú mớm, nằm trong nôi, Hài nhi được Mẹ ru ngủ bằng câu hò đậm tình yêu Chúa, đến lúc Bé biết đi, biết chạy vui đùa cùng chúng bạn: quả là một chuỗi tháng ngày dài với bao thao thức đêm trường.
Chúa Giêsu ơi! Con biết rằng Ngài đã đến, đến vì thương con người, nên sinh ra trên dương trần.
Sự tình nguyện của Mẹ Maria vào mầu nhiệm cứu độ, thật là một hồng ân cao quý. Chúng con xin cúi đầu cảm tạ Thiên Chúa.
Thiên Chúa không tìm đâu ra một đền thờ thích hợp cho Ngôi Lời giáng sinh làm người, ngoài Mẹ Maria. Chúa không muốn ngự trong đền thờ nguy nga, sơn son thép vàng nhưng vắng lạnh. Thiên Chúa ao ước tình chân thật và hơi ấm của kẻ lòng ngay.
Nhờ ơn của Chúa thương phù trợ
Tội lỗi con nguyền quyết chẳng chen.
Lạy Chúa Thánh Thần xin hãy đến hồn con đang mong chờ Ngài.
Tôi lỗi làm con xa Chúa. Khi phạm tội là con lượm đá ném Chúa, đuổi Chúa ra khỏi tâm hồn con. Chúa âm thầm buồn tủi đứng ở cửa lòng con đợi chờ; chờ khi qụy ngã, hai tay giang rộng mong con ngước nhìn lên Chúa để Chúa ẳm bồng.
Lòng con đầy bất chính, xấu xa, tham lam, độc ác đủ thứ. Nào là ganh tị, giết người, cãi cọ, mưu mô, thâm hiểm; nào là nói hành nói xấu.
Cúi đầu sám hối ăn năn, cuộc đời con đã lấm đầy bùn đen, Chúa thương gìn giữ tứ bề còn đây.
Lời Chúa Giêsu: "Con đã cho họ biết danh Cha, và còn sẽ cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương Con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa." (Ga 17: 26).
Sống được như thế, vinh quang của Chúa chiếu sáng trên cuộc đời của chúng ta; và cũng như thế, chúng ta sẽ giống Mẹ vì Mẹ nào con nấy.
Con đến với Chúa qua Mẹ. Con tôn thờ Chúa với Mẹ. Cùng với Mẹ, con gặp được Chúa Giêsu con Mẹ dễ dàng nhất, chắc chắn nhất. Chúa ở trong lòng con, con tâm sự cùng Chúa, còn gì vui sướng hơn, lòng con được thảnh thơi.
Hôm nay, con quyết tâm trở về cùng Chúa, Chúa ơi! Xin cho con luôn dọn lòng xứng đáng đón nhận Mình Máu Thánh Chúa với những tâm tình của Mẹ khi cưu mang Chúa.
Lạy Mẹ, xin dạy con biết sống thinh lặng trong nguyện cầu, để tình yêu Chúa lớn lên trong con hằng ngày.
Giờ đây thinh lặng con nhìn,
Mắt trông Nhà Tạm cho mình vững tin.
Mẹ người đã được truyền tin,
Cung lòng tuyệt đẹp ẩn mình Ki-tô.
Đời người theo Chúa Ki-tô,
Mỗi ngày mỗi đẹp điểm tô danh Ngài.
Ngắm Mẹ gương mẫu hòa hài,
Đền thờ Thiên Chúa, van nài tại tâm.
Xin dâng lên Cha tình con bé nhỏ tràn đầy ước mơ...
Xin cho con hằng suy niệm Lời Chúa.
Thật vậy, lương bổng mà tội lỗi trả cho người ta, là cái chết; còn ân huệ Thiên Chúa ban không, là sự sống đời đời trong Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.
Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. (Mt 3:10)
Khấn xin Mẹ thương chuyển cầu cho chúng con sống trọn tình con thảo của Cha trên Trời. Sống ngoan, sống tốt, sống hiền hoà; làm nhân chứng giữa lòng thế giới hôm nay.
Cùng quyết theo đường Chúa, phụng sự Thiên Chúa, dấn thân cho niềm tin theo trường lớp của Người Phụ nữ Thánh Thể.
Nam Giao
namgiaouc@yahoo.com.au
Bài 397
LAO ĐỘNG LƯƠNG THIỆN
Những người lao động có tay đen
Nhưng trắng tâm hồn tợ đoá sen
Nghèo khó ngẩng đầu không kẻ trách
Giàu sang ưỡn ngực mấy ai khen
Cần cù lương thiện bao đời quý
Biếng nhác gian manh một kiếp hèn
Sống giữa cuộc đời nêu chứng tá
An bình, danh lợi chẳng bon chen.
Giu-se Nguyễn văn Sướng
suongoc5254@gmail.com
Bài 398
KHÔNG VẨN HÔI BÙN
Vườn cũ hoa xưa bỗng nhiễm đen
Nhiệm mầu tái tạo một bông sen
Màu xanh như áo màu xanh khoác
Sắc thắm tượng hình sắc thắm khen
Thần trí vui mừng thương phận mọn
Linh hồn ca ngợi đoái tôi hèn
Trong đầm hương tỏa mùi thanh khiết
Che lấp hơi bùn súng mọc chen.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường, Cali
Bài 399
MỪNG LỄ THÁNH PHAOLÔ
Phaolo gặp Chúa hết hồi đen
Ngã ngựa xuống lầy trúng đóa sen
Đứng dậy vào thành được cứu chữa
Bước đi khắp xứ cất lời khen
Giảng rao lời Chúa sinh ơn trọng
Nhiệm nhặt bản thân sống nghèo hèn
Mười bốn bức thư đầy giáo lý
Tình Ngài ý Chúa quyện đan chen
Phaolo Nguyen-phuc-nguyen
nguyen_phucnguyen13@yahoo.com
Bài 400
ĐOAN HỨA KHIẾT TỊNH THUỶ CHUNG
Như giữa đầm lầy nước đục đen,
Vẫn luôn khoe sắc ngát hương sen.
Ghi lòng tạc dạ lời đoan hứa,
Giữ ngọc gìn vàng, tiếng nức khen.
Đã chuộng thanh cao, tình mến trọng,
Chẳng so cao thấp, phận sang hèn.
Một đời chung thuỷ, lòng trân quý,
Sánh cụm hoa muôn sắc thắm chen.
Biển-Đức Đỗ Quang-Vinh (Canada)
vinhdo33@yahoo.com
Lm Nhạc sĩ Mi Trầm vừa có nhã ý đóng góp quyển “Suy Niệm Lời Chúa” 610 trang, rất thực dụng, vào 22 gói quà thưởng. Như thế tổng kết đến hôm nay, có các gói quà tặng như sau:
Quà tặng hạng nhất:
+ TÁC GIẢ BÀI HỌA HAY NHẤT SẼ ĐƯỢC TRAO TẶNG 1 BỘ GỒM 21 TÁC PHẨM SAU ĐÂY:
1. Bộ sách sưu tầm và nghiên cứu 6 tập “Ở thượng nguồn thi ca Công Giáo Việt Nam” của nhà thơ Lê Đình Bảng, có chữ ký của tác giả;
2. Bộ Tuyển tập Thi phẩm Xuân Ly Băng. 2 tập, có chữ ký của tác giả;
3. Tuyển tập “Mà nghe Chúa khẽ”, 2 tập, của Nguyễn Đông A, có chữ ký của tác giả;
4. Tập thơ “Có Ai Về Cát Minh” của Lm. Trăng Thập Tự, có chữ ký của tác giả;
5. Tập thơ “Sứ điệp tình thương” của Lm. Nguyễn Xuân Văn (1922 – 2001 )
6. Ba quyển sách do Công ty phát hành sách gởi tặng www.FatimaCompany.com
7. 10 đầu sách do Nhà sách Hoàng Mai gởi tặng, gồm những tác phẩm sau đây:
- THIÊN CHÚA CHA, ĐẤNG GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT của ĐGM PHAOLÔ BÙI VĂN ĐỌC
- HẠNH PHÚC TRONG TẦM TAY của Nữ tu TRẦN THỊ GIỒNG
- TỨ ĐỨC CÔNG DUNG NGÔN HẠNH THEO LINH ĐẠO ĐỨC CHA LAMBERT DE LA MOTTE của Nữ tu TRẦN THỊ THANH HƯƠNG
- CẨM NANG SINH HOẠT của Lm ĐAN VINH
- GIA ĐÌNH SỐNG ĐẠO của Ô. NGUYỄN VĂN NỘI
- GIUSE THỢ MỘC, CHA CHÚNG TA của Lm ĐINH MINH THỎA
- KINH LẠY CHA của ĐGM BÙI TUẦN
- SỐNG THÁNH HIẾN của Lm ĐỖ XUÂN QUẾ
- Ý NGHĨA KITÔ GIÁO của Lm ĐOÀN SĨ THỤC
- CAO ĐẲNG GIÁO LÝ (toàn bộ 9 tập) của Lm HOÀNG ĐỨC TOÀN
8. Hai quyển sách giá trị của Nhạc sĩ Sơn Ca Linh, tức cha Giuse Trương Đình Hiền: “NGÔN NGỮ TIN MỪNG TRONG DÁNG ĐỨNG VIỆT NAM” và “ANRÊ PHÚ YÊN RỰC SÁNG MỘT VÌ SAO”.
9. Quyển sách giá trị của Linh mục Nhạc sĩ Mi Trầm: SUY NIỆM LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT VÀ NGÀY THƯỜNG
+ TÁC GIẢ BÀI VĂN XUÔI HAY NHẤT SẼ ĐƯỢC TRAO TẶNG 1 BỘ GỒM 21 TÁC PHẨM NHƯ TRÊM:
Quà tặng hạng nhì:
Tác giả 10 bài họa tiếp theo sẽ được trao tặng 1 bộ gồm 20 tác phẩm ghi trong các số 2-9
Tác giả 10 bài văn xuôi tiếp theo sẽ được trao tặng 1 bộ gồm 19 tác phẩm ghi trong các số 3-9
Quà tặng khích lệ:
Tất cả các tác giả có bài tham dự khác cũng sẽ được trao tặng tập “Một số kinh nghiệm thơ Đạo” của nhiều tác giả do Lm Trăng Thập Tự giới thiệu và một trong các tập sưu tầm truyện kể Nối Lửa Cho Đời của Lm. Lê Quang Uy.
BÀI XƯỚNG VÀ ĐIỆN CHỉ
SEN GIỮA LẦY
Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.
Trong trắng giữa lầy trong trắng gọi
Lặng thầm trên sóng lặng thầm khen.
Gọi mời ai giữ gìn cao quý
Khen ngợi Ai thương đoái mọn hèn.
Hướng tạ ơn Trời chưa nháy mắt
Ngoảnh nhìn sen đã nở đua chen.
Trăng Thập Tự
Bài dự thi xin gởi cùng lúc về cả hai điện chỉ:
ttmvcssr@gmail.com và gopnhattho@yahoo.com
Muốn theo dõi chương trình đoan hứa khiết tịnh và tòan bộ các thông báo về cuộc thi từ đầu, có thể xem tại hai điện chỉ:
http://huongvedaihoidanchua.net/doanhuakhiettinh/3445.html
hoặc
http://www.dunglac.org/index.php?m=home&v=subject&is=35
Tiếp theo là các bài dự thi số 376-400.
Những tác giả có thứ tự bài là bội số của 25 được nhận coupon mua hàng trên mạng www.Fatimacompany.com, trị giá 200.000 VNĐ. Lần này là tác giả Biển Đức Đỗ Quang Vinh, Canada, bài số 400.
Xin lưu ý: Quí vị ở nước ngoài được tặng quà của Fatimacompany.com vui lòng cho một địa chỉ tại Việt Nam để nhận quà.
Muốn tìm hiểu thêm về “sản phẩm công giáo trực tuyến”, xin hỏi info@fatimacompany.com
GIỚI THIỆU CÁC BÀI MỚI
Bài 376
ĐI LỄ
Tinh sương mờ sáng chiếc ô đen
Đi lễ trợt nhào xuống ruộng sen
Vội vã hồi trào mài bút mực
Khoan thai thơ họa để đời khen
Bàng quan thế tục ai nhân nghĩa
Tội nghiệp thân tôi phận vật hèn
Xào xạc đường đời vạn sự khó
Kiên trì "Thánh Giá" một mình chen
TuVi
Bài 377
KIẾP TU
Áo chùng thâm quả thật màu đen
Thức giấc uống đêm nước ngó sen
Nhấp nháy sao trời bao quyến luyến
Miệt mài kinh sử mấy ai khen
Theo Thầy Chí Thánh đời muôn sắc
Bỏ chốn phù vân kiếp mọn hèn
Tràn hạt Mân Côi dâng Chúa Mẹ
Từng lời nguyện gẫm đá hoa chen.
TuVi
Bài 378
HƯƠNG KINH CHO EM
Em yêu dấu !
Anh thật bất ngờ và ngạc nhiên vô cùng khi nhận được lá thư kỳ diệu của em. Anh đã dấu em và ra đi lặng lẽ. Anh mang theo trong hồn một hành trang nặng nề của nỗi ưu tư và dằn vặt. Anh tưởng em không hiểu về anh và về tình anh dành cho em, nhưng anh đã sai. Hoa lòng của em đã làm trái tim anh thổn thức khi đọc hết lời trái tim muốn nói. Tất cả mọi điều em làm là vì Thiên Chúa và vì anh. Thế mà anh lại chỉ hiểu hạn hẹp theo cách nghĩ thiển cận và nông nỗi của đam mê.
Em ! Đoá sen nhỏ của anh ! Hãy tha thứ cho anh. Hãy để tình yêu của chúng ta nở hoa em nhé!
Bao nhiêu đêm anh bị dày vò về tình anh dành cho em. Anh nghĩ em đã xúc phạm đến danh dự của anh. Người đàn ông luôn sống vì danh dự, không biết đó có phải là ảo tưởng không… nhưng họ sẵn sàng làm tất cả để bảo toàn điều đó cho chính bản thân. Chính vì anh duy tôn bản ngã mình nên anh yêu em vì anh chứ chưa phải là vì em ! Anh đã rất tức giận và cũng rất ngạc nhiên vì em thường tỏ ra dịu hiền, nhẹ nhàng nhưng đêm đó em lại tỏ ra rất thẳng thắn và cứng rắn đến độ anh thấy lòng tự ái bị tổn thương. Em đã kiên quyết không đáp ứng yêu cầu của anh và em nói trong sự dứt khoát rằng em có thể mất anh chứ không bao giờ đế mất Thiên Chúa trong em. Anh đã không hiểu lời đó và giận dữ để quyết định - thế thì tình ta từ nay chấm dứt và anh đã ra đi trước ánh mắt long lanh và sâu kín của em. Anh biết em sẽ khóc và khóc thật nhiều… Anh xem thế là thoả mãn sự trả thù cho tính tự ái bị xúc phạm cũng như cho em biết là em cần anh đến thế nào.
Em ạ ! Khoảng thời gian xa em, anh tưởng những thú vui phố hội và những ánh mắt khác sẽ tôn vinh giá trị của anh và làm anh thoả mãn hơn. Trái lại, anh thấy thật trống rỗng và cô đơn. Sự khắc khoải kỳ lạ cứ gặm nhấm trong tâm hồn mỗi khi bóng đêm về. Anh đã quên Chúa, quên luôn những lời kinh đọc mỗi ngày. Anh thật dại khờ khi nghĩ rằng chính Thiên Chúa là nguyên nhân không cho em đến với anh. Anh, một chàng trai đầy bản lãnh, có thể làm được tất cả mà không cần đến ai hết. Anh đã quá ngông cuồng và cao ngạo với tính tự phụ của một chàng trai vừa mới lớn. Anh đã loay hoay với đủ thứ đam mê nhưng tất cả cứ vuột trôi không để lại anh một cảm nhận hạnh phúc chân chính nào. Anh biết anh không phải là con người như thế, nhưng có một điều gì cứ thúc giục anh làm những điều chống lại chính bản thân anh. Có lẽ Thiên Chúa và Mẹ Maria đã không bỏ anh, vì anh vẫn còn giữ xâu chuỗi em tặng. Anh không đọc kinh nhưng mỗi lần mở vali lấy đồ là anh lại thấy xâu chuỗi lóng lánh hiện về ánh mắt em.
Thiên Chúa đã gởi sứ giả của Người là cánh thư Hoa Lòng của em cho anh. Anh đã muốn xé đi nhưng nhìn lá thư và dòng chữ tuyệt đẹp, vững chãi khiến trái tim anh chợt xao động. Đoá Sen Nhỏ của anh ! Em đã cho anh nhìn lại trái tim và con người anh. Một con người quá nhiều đam mê nông nỗi. Một con người tự phụ và háo danh. Một con người ấu trĩ tâm linh và chưa trưởng thành trong cuộc sống. Anh đã vội trách Chúa và trách em trước khi nhận ra mình là một con người đáng trách nhất. Em đã không một lời oán trách hay giận dỗi về hành động xốc nỗi của anh. Em chỉ rõ cho anh thấy tình anh dành cho em quá hời hợt và vị kỷ. Em đặt tất cả trong Thiên Chúa còn anh đặt mọi sự trong sự ham muốn háo thắng của bản ngã và trần gian. Em đã suy nghĩ đúng khi chọn Thiên Chúa chứ không chọn anh và đi theo anh vào con đường sai trái. Một hành động kiên quyết và rất anh hùng cho một chọn lựa giữa sự Thiện và sự dữ, giữa cái được và cái mất.
Em là con Eva và cũng là con của Mẹ Maria, con của dòng giống tội lỗi và con của Ánh Sáng ân sủng. Eva đã quy phục và quỵ ngã trước cây trái cấm để mang lấy thân phận bùn nhơ khi chọn sự dữ chứ không chọn Thiên Chúa. Trong khi Mẹ Maria đã Xin Vâng kiên vững trước cây Thập Giá để mang lại dòng máu cứu độ đầy ân sủng cho nhân loại, khi Mẹ chọn Thiên Chúa chứ không chọn sự dữ. Và em, Đoá Sen Nhỏ của anh, em đã nhìn lên Mẹ Maria để nói tiếng Xin Vâng với Thánh Ý Thiên Chúa chứ không nghiêng chiều theo đam mê thấp hèn của anh. Em đã đóng đinh tính xác thịt của em vào Thánh Giá Chúa chứ không để tính xác thịt đó nở hoa theo lời cám dỗ của trái tim anh. Mẹ Maria là anh hùng của mọi anh hùng, khi Mẹ sống tất cả theo Thánh Ý Thiên Chúa chứ không theo ý riêng. Và em, hậu duệ của Mẹ Maria, thật sự là một anh hùng khi em dám buông bỏ và chết đi cho ý riêng để biết vững chãi sống nhân đức khiết tịnh. Em đã làm cho vườn địa đàng nở hoa và trái tim anh nhận ra nhịp rung thật sự của lòng mình.
Về thăm vườn cũ thuở Ê-đen
Thanh thoát ô kìa một đóa sen.
Em đã nhắc lại bài thơ Sen Giữa Lầy và anh thấy nó thật đúng với em, người con dấu ái của Mẹ Maria. Em đã làm anh quên đi mặc cảm và trở về vườn địa đàng trong khu vườn tình yêu của chúng ta. Nó quá đẹp và thanh khiết khi chúng ta giống như Adam và Eva mỗi chiều về cùng đàm đạo với Thiên Chúa trong Thánh Lễ hay lời kinh. Đúng như em nói, khi Thiên Chúa chúc phúc mọi vật hoa cỏ rộn lên niềm vui ân sủng. Anh đã sai khi từ bỏ Thiên Chúa, bỏ rơi tình yêu và bỏ rơi em, để cuối cùng chợt nhận ra rằng chính mình là người bị bỏ rơi trong khát vọng thấp hèn và ích kỷ của bản ngã. Giờ đây bước chân lãng du của anh đã tìm về và dừng lại trong khu vườn địa đàng tình yêu của trái tim em và anh không thể nào không nhận ra Đoá Sen Tình Yêu của anh. Một đoá sen lặng thầm nhưng trỗi vượt trong trắng, một đoá sen bình dị nhưng ngát hương băng trinh. Thiên Chúa và Mẹ Maria là Sự Thiện trong ngần đã mời gọi em đi vào sự khiết tịnh huyền siêu. Ở nơi đó em thấy chính em một bản thể yếu hèn giữa muôn ngàn sự dữ đã được nâng lên trong sự tinh khiết của ân sủng và em đã biết để cho Thiên Chúa tỏa ngát hương băng trinh trong lời nói, trong cách sống và từng hành động của em.
Trong trắng giữa lầy trong trắng gọi
Lặng thầm trên sóng lặng thầm khen.
Gọi mời ai giữ gìn cao quý
Khen ngợi Ai thương đoái mọn hèn.
Tiếng gọi mời đó không dễ dàng đáp trả nếu như trái tim em không khiêm nhường trong thinh lặng để lắng nghe và ý chí em không biết gạt bỏ tình riêng để vâng phục. Trong sự lặng thầm của đức khiêm nhường, trong sự tín thác của đức khiết tịnh, em đã đi vào cung lòng của Mẹ Maria để trái tim em cung chứa chính Chúa Giêsu - Thiên Chúa Tình Yêu và là Tất cả của em. Anh đại diện cho những trái tim sa mạc trần gian đã nhìn thấy “Thanh thoát ô kìa một đoá sen” và không khỏi cất lên lời ca khen cảm tạ Thiên Chúa và Mẹ Maria đã gìn giữ sự trong trắng của em cho anh.
Thiên Chúa và Mẹ Maria đã rất yêu thương em khi trao ban cho em một trái tim sen không gợn bẩn che đậy của gian dối, không phủ lấp ánh kiêu sa của dục vọng; nhưng thay vào đó là sự cao quý trinh trong của đơn sơ, sự chân thành thanh thoát của bình dị. Anh có thể tìm đâu một đoá hoa thật tuyệt vời như thế nữa !
Hướng tạ ơn Trời chưa nháy mắt
Ngoảnh nhìn sen đã nở đua chen.
Chính Thiên Chúa đã chúc phúc cho anh khi để trái tim anh biết nhận ra nét đẹp ảo diệu của tâm hồn em. Anh thật sững sờ khi những lời tâm sự của em đã cho anh thấy được nơi em một trái tim quá nhạy cảm và tuyệt vời trong Sự Thiện. Tình yêu trong sự khiết tịnh của em không phải chỉ là dành cho trước hôn nhân, trong hôn mà còn là sau hôn nhân cho đến suốt cuộc sống. Đức khiết tịnh không phải nở hoa cho một thời điểm nhưng là cho Thiên Chúa trong cả cuộc đời trần gian nhiều ý nghĩa này. Anh mong ước và nguyện xin sao cho tất cả mọi người nữ, con cái của Mẹ Maria, luôn biết nở hoa lòng trinh trong và rạng ngời đức khiết tịnh như Mẹ, để thế trần này nở ngát mùa ân sủng của muôn ngàn đoá sen vừa ươm nở.
Hãy tha thứ cho anh và hãy để cho Thiên Chúa chúc trên tình yêu của chúng ta như đó là ý nguyện và ước vọng thâm sâu từ trái tim em. Anh phải cảm tạ ơn Chúa và Mẹ Maria thế nào đây cho xứng hợp, khi Ngài đã gìn giữ em cho anh và đã gìn giữ anh cho em. Đức khiết tịnh quá đẹp cho một lời ngợi khen xứng đáng. Anh rất nhớ Đoá Sen Nhỏ trong vườn lòng của anh. Nhớ rất nhiều và nhớ tha thiết. Tâm hồn em thanh khiết và trong sáng quá. Chính Nét Đẹp của Thiên Chúa đã in dấu vào cung lòng em và giờ đây anh thấy cả một vầng hào quang Sự Thiện của em đang bừng sáng trong trái tim anh.
Một lần nữa anh muốn nói rằng em đã đúng khi chọn Thiên Chúa chứ không chọn anh, vì có Ngài và trong Ngài em sẽ có anh và ở trong anh. Nếu lúc ấy em nghiêng chiều để chỉ sống cho anh có lẽ giờ đây em đã mất tất cả và mang nỗi dằn vặt của Eva phải không em? Muôn vàn lần cảm tạ ơn Thiên Chúa, Mẹ Maria và cả em nữa đã giúp anh nhìn ra đâu là chân lý của Sự Thiện, đâu là bóng đêm của sự dữ.
Trong danh dự của một người đàn ông và trong đức khiêm nhường của người con Thiên Chúa, anh sẽ tìm lại Ơn Hoà Giải với Thiên Chúa ngay trong hôm nay và Thánh Thể của Người sẽ cho anh sức mạnh để sống xứng đáng là con của Ánh Sáng. Tối nay anh sẽ hiệp ý cùng em lần chuỗi Mân Côi để xin Mẹ Maria luôn gìn giữ tình yêu chúng ta tinh trong và tâm hồn chúng ta thanh khiết trước bao cám dỗ thế trần. Anh hứa với em anh sẽ không bao giờ quên lời kinh Mân Côi huyền nhiệm này trong lời cầu nguyện sáng tối của anh.
Anh thật xúc động khi em nói hãy tin vào chính anh, hãy tin vào em, hãy tin vào tình yêu thánh thiện và thanh khiết của chúng ta trong Thiên Chúa. Vâng ! anh luôn tin như thế ! Chính em đã tôn vinh giá trị của anh trong ân tình của Thiên Chúa và đó chính là khởi đầu cho một tình yêu đẹp ngời trong ân sủng. Nguyện xin Thiên Chúa và Mẹ Maria chúc phúc cho mọi công việc của em và gìn giữ em trong Tình Yêu của Người.
TB: Anh nhớ Đoá Sen Nhỏ của anh thật nhiều và anh sẽ dành cho em một quà tặng thật đặc biệt cho ngày gặp lại.
TRÁI TIM CỦA EM
16/01/2010
ATM
vu@navhcm.com.vn,
Bài 380
MẸ LÀ NỮ VƯƠNG
Từ khi Chúa tạo vườn Ê Đen
Đã có muôn hoa hòa lẫn sen
Lúc đó trên trời cùng chúc tụng
Từ đây dưới đất cũng ca khen
Mẹ là Vương Nữ đầy cao quý
Con ắt tớ nam lắm thấp hèn
Mỗi bước chân con xin Mẹ dắt
Con không nao núng dẫu đua chen
Paul Nguyễn Minh Thông
paulnguyenminhthong@yahoo.com
Bài 381
MẸ THIÊN CHÚA
Con hát về Mẹ giữa đêm đen
Người nữ dịu dàng tự đoá sen
Can đảm tin đồng trinh làm mẹ
Mẹ ngôi Lời Thiên Chúa chào khen
Mẹ vô nhiễm lên trời ơn Thánh
Khen Mẹ giáo hội cớ sao hèn
Hướng tạ ơn Trời ban mẹ giúp
ngắm nhìn gương Mẹ con đẹp chen
Nguyễn Thị Xuyến
mariaxuyen@yahoo.com.vn
Bài 382
ƠN PHÚC MẸ
thế trần tăm tối nguyện chớ đen
Kìa công cưu chuộc một đoá sen
Đầy ơn Thánh Thần đầy ơn phúc
Đoan trang khiêm tốn Chúa chọn khen
Phúc cho Ai ủi an người thế
Khen khiêm hạ mẹ nữ phận hèn
Phúc thế trần Mẹ hằng nâng đỡ
Hiền nhân ơn Mẹ chớ bon chen
Nguyễn Thị Xuyến
mariaxuyen@yahoo.com.vn
Bài 383
SEN DÂNG MẸ
Đời con giăng phủ áng mây đen
Tiến kính Mẹ Hiền ngàn đóa sen
Tha thiết câu kinh xin tạ lỗi
Bổng trầm khúc hát để ca khen.
Mẹ danh tinh khiết ôi cao quý
Con tiếng nhớp nhơ quá mọn hèn.
Lạc thú thề rời không nuối tiếc
Danh, tài quyết bỏ chẳng bon chen.
Hoài Bão
phongtannguyen@cox.net
Bài 384
HƯƠNG MẸ
Hương toả thơm lừng khu đất đen.
Hương thơm, thơm ngát, khác hương sen.
Hương trinh, trinh toả, hương thơm hát.
Hương huệ, thơm hương, hương ngát khen.
Hương thánh, bay xua, xua kiếp lỗi.
Hươngân, bay lấp, lấp đời hèn.
Hương ai nương bóng, Bà hương thánh.
Hương đức, muôn hương, hương ngát chen.
(Hương thánh đức, hương hương ngát chen.)
Trinh Nguyên.
Petertrinhs@gmail.com
Bài 385
HƯƠNG SẮC MẸ
Sắc nước, hương trời phủ kiếp đen.
Sắc hồng, hồng sắc, sắc hơn sen.
Sắc Ai, sắc thánh, tràn lời hát.
Hương Mẹ, Hương Trời, ngợp tiếng khen.
Hương đức, lừng hương, hương thánh đức.
Sắc Trinh, sắc nước, sắc khiêm hèn.
Hương Ai, hương ngát, hương hoà sắc.
Sắc Nước, Hương Trời, hương sắc chen.
Trinh Nguyên.
Petertrinhs@gmail.com
Bài 386
ĐỒNG CHIÊM MÙA GẶT
Mịt mù tăm tối mịt mù đen
Leo lét đèn tin lay lắt sen
Địa thảm rùng mình rơi “thịt Chúa”(*)
Nhân sầu đứt ruột dứt ca khen
Máu hồng gieo xuống mong ơn phúc
Sen thắm mọc lên nhắc tội hèn
Lạy Mẹ La Vang lòng khấn nguyện
Đồng Chiêm mùa gặt trĩu vàng chen!
(*)“Đồng Chiêm ơi ! Về rồi ta thấy gì ?” Joseph Nguyễn Văn Thống, Vietcatholic.net 8.1.2010
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 387
CHỨNG NHÂN “VUI MỪNG & HY VỌNG”
(kính nhớ đức cố Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận)
Mười ba năm lẻ mịt mùng đen
Bừng sáng tin yêu tâm ngát sen
Theo Chúa VUI MỪNG lòng tín thác
Bỏ mình HY VỌNG dạ ca khen
Vô thần cầu nguyện(*) ơn cao trọng
Tín hữu khấn xin đức mọn hèn
Van Mẹ, lạy Trời thương đất Việt
Thêm nhiều nhân chứng bớt bon chen
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
(*)“…Trong số mấy anh gác tôi có hai anh trong nhóm học Latinh. Trông thấy bài vở tôi thấy họ học tốt. Một hôm, một trong hai anh ấy hỏi tôi: Ông có thể dạy tôi một bài hát Latinh không?-Có nhiều bài hay tuyệt, nhưng biết anh thích bài nào?-Ông hát cho tôi nghe, tôi sẽ chọn. Anh ta chọn bài Veni Creator…Tôi không bao giờ ngờ rằng một người công an vô thần đã học thuộc lòng bài thánh thi đó và lại càng không ngờ rằng anh ta hát bài thánh thi đó mỗi sáng vào lúc 7 giờ, khi leo xuống thang gỗ để tập thể dục và đi tắm trong vườn. Anh ta hát đi hát lại bài thánh thi nhiều lần và làm các cử điệu khác nhau khi múc nước tắm…” (“Đức Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận qua những lời tự thuật” Fx B Trần Văn Khả, Cơ sở hy vọng 2004, tr.75-76)
(*) “Đức Mẹ còn xử dụng cả người cộng sản để nhắc tôi cầu nguyện. Ông Hải (tức đại tá Thuyên) đã từng ở tù, nằm cùng buồng với tôi để mật thám tôi, sau đã thành bạn của tôi. Trước ngày ông ra về, ông đã hứa với tôi: “Nhà tôi ở Long Hưng, chỉ cách La Vang 3km, tôi sẽ đi La Vang cầu nguyện cho anh”. Tôi tin lòng thành thật của anh bạn, nhưng tôi hoài nghi làm sao một người cộng sản mà đi cầu nguyện Đức Mẹ cho tôi! Sáu năm sau, đang lúc tôi ở biệt giam, tôi được một bức thư của ông Hải, lạ lùng thật! Lạ hơn nữa là lời lẽ của ông như sau: Anh Thuận thân mến, tôi đã hứa với anh, tôi sẽ đi cầu nguyện Đức Mẹ La Vang cho anh. Mỗi chủ nhật, nếu trời không mưa, lúc nghe chuông La Vang, tôi lấy xe đạp vào trước đài Đức Mẹ, vì chiến tranh bom đạn đã đánh sập nhà thờ rồi. Tôi cầu nguyện thế này: Thưa Đức Mẹ, tôi không có đạo, tôi không thuộc kinh nào cả. Nhưng tôi đã hứa sẽ đi cầu nguyện Đức Mẹ cho anh Thuận, nên tôi đến đây. Xin Đức Mẹ biết anh Thuận cần gì thì cho anh ấy”. Tôi hết sức cảm động. Tôi đọc đi đọc lại rồi đặt thư xuống nhắm mắt lại: Lạy Mẹ, Mẹ đã dùng anh cộng sản này để dạy con cầu nguyện; chắc Mẹ đã nhậm lời anh ấy, con mới còn sống đây!” (“Đức Hồng Y Fx Nguyễn Văn Thuận qua những lời tự thuật” Fx B Trần Văn Khả, nxb Cơ sở hy vọng 2004, tr.83)
Bài 388
PHÚT GIAO THỪA 2010
Màn trời hoa pháo rực đêm đen!
Một phút huy hoàng, còn lại sen
Sắc nước sáng ngời vạn kẻ mến
Hương trời thanh khiết muôn người khen
Yêu cuồng anh hỡi thân sen quý
Sống vội chị ơi xác pháo hèn
Đốn củi ba năm thiêu một khắc
Sao đành thác loạn nỡ bon chen!
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 389
ĐOM ĐÓM-ĐÈN SOI
Lập lòe đom đóm lập lòe đen
Trăng lặn sao vờn sóng gọi sen
Lấp lánh ngàn vàng trên nhụy tỏa
Lung linh vạn bạc dưới trăng khen
Hương trời thanh khiết lừng cao quý
Sắc nước sáng trong lắng thấp hèn
Hòa nhịp thiên cung lời cám tạ
Chiếu soi trần thế lánh bon chen
Đình Chẩn,
dinhchan973@gmail.com
Bài 390
HỒN SEN
Ta và người ấy kết mô đen
Thề lòng đoan hứa trắng như sen
Thanh cao khiết tịnh làm sính lễ
Tiên đồng ngọc nữ lắm người khen
Muốn bột dậy lên men phải ủ
Muốn đời nên đẹp chớ ươn hèn
Muốn lòng trong trắng tình trong trắng
Phải biết giữ mình chớ bon chen
Cécilia
hoannguyenthi55@yahoo.com.vn
Bài 391
GIỮA MÙA SEN (Truyện ngắn)
Viết tặng K.G.
và những bạn trẻ đoan hứa khiết tịnh trước hôn nhân
Nắm chặt trong tay xâu chuỗi Mân Côi, Sen cứ mãi miết dõi về hướng sông lớn. Đó là con sông chính nối liền giáo họ của Sen với nhà thờ xứ và với thế giới bên ngoài. Trên dòng sông ấy, một người đã đến và đã đi.
Sen lặng người nhìn chiếc đò dần dần trôi xa. Màn sương chiều mỏng mảnh giăng giăng trên mặt sông. Nước triều đang mùa dâng cao, con nước phủ ngập cả đôi bờ lau trắng. Điều gì đó trong lòng Sen cũng đang dâng ngập như con nước muốn tràn bờ. Chút gì lãng đãng buâng khuân...
Chiếc đò xa khuất tự bao giờ. Mặt nước xáo động lại trở về với trạng thái bình lặng. Bầu trời chiều ửng đỏ in bóng trên mặt sông. Sen nhìn thấy khuôn mặt mình in lờ mờ trên mặt nước... Đôi khi, để hiểu được con người thật của mình, người ta cần một tấm gương. Gương càng trong càng dễ giúp người ta nhìn thấy mình.
1.
Đi chợ về đến ngõ, Sen thoáng thấy giữa khoảng sân nhà mình có bóng một người đang chờ đợi. Nghĩ là Hưng lại đến tìm mình, Sen đi vòng qua hàng rào để vào nhà theo ngõ sau. Đã mấy tuần nay nàng tránh mặt Hưng.
Sen quen Hưng qua những lần chat trên mạng. Hưng là đứa con trai của thành phố, đẹp trai, lịch lãm, có học thức, lại có duyên ăn nói. Thế nên ngay ở lần đầu tiên về ra mắt, Hưng đã rất được lòng bố mẹ Sen. Ở quê, đâu phải ai cũng có cơ hội tìm được một chàng rễ học đại học! Chuyện tình của Sen và Hưng được cả gia đình hết lòng ủng hộ. Mọi chuyện thật êm xuôi dễ dàng, cho đến buổi chiều hôm ấy...
Hôm ấy Hưng đến nhà xin phép để đưa Sen lên phố chơi. Sắp vào mùa Giáng Sinh, đường phố được trang hoàng thật rộn ràng đẹp đẽ. Vai sát vai bên Hưng trên đường phố, Sen cứ như người đang lướt đi trong mơ. Lòng nàng đầy ắp những hình ảnh tốt đẹp về một không gian huy hoàng cho ngày cưới của hai người...
Đi chưa được một vòng thì Hưng muốn đưa nàng về để giới thiệu nơi Hưng đang ở trọ. Căn phòng trọ của Hưng là căn phòng của một công tử nhà giàu. Kế bên giường ngủ là chiếc máy vi tính còn mới tinh. Hưng bảo Sen có thể sử dụng máy trong thời gian chờ đợi Hưng đi ra ngoài có chút việc.
Còn lại một mình, nhìn quanh căn phòng nhỏ, lòng Sen lại dâng đầy ắp những hình ảnh thơ mộng về một mái ấm nhỏ bé của hai người. Nàng mơ về một không gian tràn ngập tiếng cười trẻ thơ, mơ về bữa những cơm gia đình đầm ấm...
Sau một hồi mơ mộng, Sen mới bắt đầu ngó đến chiếc máy vi tính. Chiếc máy đã được mở sẵn từ lúc nào. Chỉ vừa chạm tay vào con chuột, nàng giật mình khi trên màn hình bất ngờ xuất hiện hình ảnh hai người trong trang phục của E-đam E-va đang quằn quại quấn lấy nhau. Tấm hình to đập vào mắt Sen. Bất ngờ thảng thốt, Sen len lén đưa mắt nhìn quanh như sợ bị ai bắt gặp... Rồi theo một thôi thúc kỳ lạ, nàng lại đưa tay vào con chuột. Click. Click. Sau mỗi cú click chuột, một tấm hình khác lại hiện ra. Tất cả trụi trần và nóng bỏng. Sen nghe máu nóng trong người mình như dồn lại. Bàn tay click chuột run run. Không thể cưỡng lại được sự tò mò mãnh liệt trước những điều mới mẻ, Sen lại click, click, click...
Một hơi thở nóng hổi phả vào gáy làm Sen giật mình. Nàng chưa kịp có phản ứng gì thì một đôi bàn tay đã vòng qua siết chặt lấy nàng từ phía sau. Là Hưng. Tai nàng ù lên trước những lời thì thầm. Cả người nàng như thất thần tê dại. Nàng quay mặt lại để tìm khuôn mặt Hưng. Mũi chạm mũi, môi chạm môi...
Rồi bất thần chạm vào đôi mắt Hưng, Sen rùng mình khiếp hãi. Trong đôi mắt lờ đờ là những đường gân máu đỏ ngầu. Đôi mắt ánh lên những tia hoang dại của một con dã thú sắp vồ mồi.
Sen hốt hoảng thét lên, rồi đẩy mạnh Hưng ra. Bị bất ngờ, Hưng ngã nhoài trên nền đất. Sen run rẩy chạy băng ra khỏi phòng. Đường phố đang hồi nhộn nhịp. Vẫn còn đâu đó vài tia nắng chiều sót lại trên nền trời xanh thẳm...
2.
Ngày hôm ấy Sen cho anh chàng chờ hơn một tiếng đồng hồ ở ngoài sân. Tới khi mở cửa, nàng bất ngờ vì gặp phải một khuôn mặt lạ hoắc. Lại là khuôn mặt trắng trẻo của một chàng công tử... nhưng không phải là Hưng. Chàng trai tươi cười:
- Xin lỗi, cho tôi hỏi, đây có phải là nhà của ông Trùm?
- Dạ... phải, anh là ai... muốn tìm bố tôi có chuyện gì?
- Tôi là sinh viên đến đây để thực tập...
- Tôi... xin lỗi... anh đợi có lâu không?
Chàng trai cười thật tươi:
- Không, không lâu... tôi mới xuống xe, rồi lại đi đò đến đây. Nãy giờ có cơ hội thơ thẩn để hít thở không khí trong lành của làng quê, tôi thích lắm...
Bố Sen bảo chàng trai về đây để dạy học cho những đứa trẻ nghèo trong vùng. Sáng sáng, ông lấy xuồng đưa chàng trai đi vào tận những kinh vùng sâu, đến chiều tối mới lại đưa chàng về nhà. Sen ngạc nhiên vì thái độ tôn trọng khác thường mà bố dành cho chàng sinh viên thực tập. Sen cũng thấy lạ vì cung cách đạo mạo trầm lặng của chàng sinh viên. Trông người thì rõ là dân phố, nhưng lại rất háo hức nghe về chuyện của những người nghèo ở thôn quê, chuyện của những trẻ em bị bỏ rơi, chuyện của những con người không được học hành...
Dù sao đi nữa, Sen không có nhiều cơ hội để gặp gỡ chàng trai. Đúng ra, nàng hay tìm cách lánh mặt chàng. Có vẻ lạ lùng, nhưng từ khi lờ mờ hiểu ra điều mà Hưng đã dàn xếp để chào đón mình trong căn phòng trọ buổi chiều hôm ấy, Sen đâm ra giận dỗi và nghi ngờ những người đàn ông mặt mũi trắng trẻo và miệng lưỡi ngon ngọt. Nàng nghi ngờ cả những khi chàng trai chỉ lịch sự mỉm cười thân thiện với mình. Sự có mặt của chàng trai trong nhà khiến nàng nghĩ đến Hưng...
3.
Sáng hôm ấy, bố Sen có việc đột xuất phải đi lên huyện. Trước khi đi, ông bảo Sen giúp ông đưa chàng trai vào vùng sâu. Sáng hôm ấy... mọi thứ cứ như một cuốn phim trôi qua trước mắt Sen. Sen được chứng kiến bao điều mới mẻ và lạ lẫm.
Nơi xuồng họ cập bến là một khoảng đất trống nằm trên bờ kinh. Lớp học là một căn chòi trống được dựng lên bởi những cây cột tràm, được che chắng bởi những tán lá dừa nước. Căn chòi đầy ắp cả người lớn lẫn trẻ con. Chàng trai vừa bước vào chòi thì đám nhóc đã nhao nhao vồ vập: Ông thầy... Ông thầy... Sau một hồi dành nhau cái balô nho nhỏ của chàng, cuối cùng đám nhóc lôi ra một chiếc kèn Harmonica, một quyển Kinh Thánh, mấy cây bút chì và vài cuốn tập...
Buổi học mở đầu bằng tiết mục thổi Harmonica. Chàng trai thổi những bài thánh ca quen thuộc mà giáo họ của Sen hay hát trong những dịp lễ Chúa nhật. Mọi người thích thú lẩm nhẩm hát theo... Sen ngạc nhiên khi thấy người ta đón chàng trai như đón một người bạn đã thân thiết từ bao giờ. Sen cũng ngạc nhiên khi thấy từ lúc bước vào nơi của những người nghèo chàng trai dường như đã biến thành một con người khác. Ngồi trước những cặp mắt đang chăm chú nhìn mình, chàng trai không còn là con người ngại ngùng trầm lặng. Sen bị thu hút bởi cách chàng trai nói chuyện và cười đùa với mọi người, bởi cách chàng dạy dỗ cho những đứa trẻ đen nhẻm bẩn thỉu, bởi cách chàng chăm chú lắng nghe những câu chuyện kể không đầu không đuôi của mấy bà nhà quê... Sen bị hút bởi tiếng cười trong veo lạ lùng của chàng trai hòa trong tiếng cười thỏa thích của những người dân quê chân chất.
Nàng nhận ra một điều đơn giản: chàng trai là người tốt bụng. Nhưng chàng đến đây để làm gì? Chàng tìm gì nơi đây? Chàng tìm gì nơi những con người cơm ăn không đủ no áo mặc không đủ ấm này? Chàng vui gì nơi những con người nghèo khổ thất học này? Tự mình, Sen biết chẳng bao giờ mình có thể trả lời được những thắc mắc ấy...
4.
Trên đường về, chàng trai xin Sen dạy cho mình lái xuồng. Sau một hồi lập bập, cuối cùng chàng trai cũng có thể làm cho chiếc xuồng chạy êm trên mặt nước. Ngồi một mình không biết làm gì, tự dưng Sen thấy mình thừa thãi bối rối. Sau một hồi lặng lẽ, Sen lại thả hồn mình vào những mơ mộng lãng đãng. Chàng trai lại khiến nàng nhớ đến Hưng...
Sen tự hỏi không biết bây giờ Hưng thế nào. Đã hơn hai tuần lễ trôi qua, vậy mà tất cả những hình ảnh của buổi chiều hôm ấy như vẫn còn mới nguyên trong Sen. Chúng như đã trở thành một phần trong tâm trí nàng, trong những lần lãng đãng mơ mộng, và cả trong những giấc mơ. Nàng bỗng nhận ra rằng có những điều chỉ cần được một lần đi vào tâm trí con người, nhưng dấu ấn mà chúng đọng lại sẽ chẳng bao giờ phai nhòa. Tâm trí nàng như một tờ giấy trắng đã bị nhuốm bẩn bởi những dấu chân đen... Không biết đã bao lần Sen hồi tưởng lại hình ảnh cô bé ngu ngơ với những cái click chuột, hình ảnh từ chiếc máy vi tính, hình ảnh Hưng nằm chỏng chơ ngơ ngác sau khi bị nàng xô ngã... Nghĩ lại những điều ấy, nàng vẫn thấy mình còn nóng bừng cả mặt. Sen thấy ngượng với Hưng và ngượng với chính mình.
Dù sao đi nữa, Sen vẫn thấy mình thật may mắn khi tránh được những gì có thể xảy ra sau đó. Nàng quả thật sợ mất Hưng, nhưng nàng còn sợ hơn nữa nếu mình đánh mất điều gì đó quý giá nhất của một con người. Trong con người, có những điều thật sự quý giá mà mỏng mảnh biết bao. Chỉ cần một cái buông tay vô tâm, người ta sẽ dễ dàng làm vỡ nát nhiều thứ.
Nếu buổi chiều hôm ấy nàng buông thõng mình trong vòng tay của Hưng, mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ?... Nàng nhớ đến cô Tư, người lặng lẽ sống bên mép làng, suốt đời mang theo nơi mình tội danh không chồng mà có chửa. Nàng mường tượng đến những lời xầm xì của các bà mẹ bên hông nhà thờ sau những giờ kinh chiều. Nàng tưởng tượng đến ánh mắt của nguýt dài đầy dè bĩu của bà con trong xứ đạo. Nàng nghĩ đến ba mình, nghĩ đến danh giá của gia đình ông Trùm... Bao giá trị truyền thống của xứ đạo mà những người trẻ như nàng phải gìn giữ, là những khuôn phép gò ép hay là những giá trị đạo đức giúp người ta sống là người hơn?...
Cũng có lúc nàng đã nghĩ rằng, nếu chuyện có lỡ xảy ra, có thể nàng và Hưng sẽ tìm được một cách giải quyết gọn gàng trên phố, như đôi lần nàng đã nghe ai đó trong nhóm bạn của Hưng nói bóng gió. Mọi chuyện sẽ êm xuôi sau một chuyến đi phố... Nhưng liệu như thế, cuộc đời của nàng sẽ tiếp tục buông xuôi dễ dàng chăng? Liệu lương tâm nàng có im lặng dễ dàng chăng? Liệu nàng có thể tha thứ cho mình chăng?...
5.
Những cái lúc lắc của chiếc xuồng kéo Sen trở về với thực tại. Sen nghĩ về chàng trai đang cùng mình trên chiếc xuồng con giữa khoảng đồng không mênh mông sông nước. Giữa họ đã luôn có một khoảng cách vô hình, khoảng cách tưởng là mỏng manh nhưng dường như bất khả vượt qua. Sen nghĩ về đôi mắt trong veo, nghĩ về giọng cười trong veo của chàng trai. Đối diện với những cái trong veo ấy, tự dưng nàng thấy mình đục và bẩn quá. Nàng không biết chàng trai nghĩ gì khi đối diện với nàng, nhưng chắc hẳn nó không đen tối và tội lỗi như những gì cứ ám ảnh tâm trí nàng trong suốt những ngày qua.
Bỗng dưng Sen nghe tiếng chàng trai kêu lên thích thú: Ô, xem kìa... Hướng về phía chàng trai đang chỉ tay, Sen nhìn thấy cả một cánh đồng sen bát ngát. Thôi chết! Thì ra nãy giờ cứ thả hồn mơ mộng, nàng không nhận ra rằng chàng trai đã lái chiếc xuồng đi lạc đường. Thay vì rẽ theo hướng về nhà, chiếc ghe của họ lại đi thẳng đến đồng sen.
Sen đang vào mùa nở rộ. Cả vùng sen bát ngát trải dài như một tấm thảm hoa khổng lồ lay động trên mặt nước. Chàng trai thích thú cất tiếng cười vang...
Sen nhớ có một lần nàng phụng phịu với bố rằng tại sao ông lại đặt cho nàng cái tên là Sen. Tên gì nghe quê mùa chết đi được! Lần ấy bố lấy xuồng đưa nàng đến cánh đồng này. Bố bảo vì thích những đóa hoa sen, nên ông đã lấy tên ấy mà đặt cho nàng. Những đóa sen tượng trưng cho sự trong trắng. Sen cứ thầm lặng mà sống, nhưng luôn biết cách vươn cao khỏi mặt nước sình lầy. Vươn mình lên cao chính là một thôi thúc tự nhiên âm thầm mà liên lỉ mãnh liệt giữa lòng sen. Rồi ông giải thích: Sen có nghĩa là đẹp. Để minh họa cho điều mình nói, ông cất giọng ngâm nga:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn...”
Sen nhớ hồi ấy bố còn nói rằng những đóa sen cũng là biểu tượng của sự sống. Trên vùng sóng nước long đong chập chờn, những bụi sen vẫn cứ sống và trổ hoa tươi tốt. Trong lòng sen dường như luôn tiềm tàng một nguồn sống dư đầy. Nước dâng đến đâu, những cây sen lại vươn cao đến đó. Vươn lên khỏi lũng sình lầy để đón nắng trời, để gặp gió khơi, để những cánh hoa trắng muốt tinh khôi không bị nhuốm bẩn bởi dòng chảy ô nhiễm...
Chiếc xuồng của họ lờ lững lướt đi vào giữa vườn sen. Những đóa hoa sen gần thật gần, đến độ chỉ cần vươn tay là chạm được. Hương sen thơm ngan ngát. Sắc sen đẹp mặn mà... Sen nhoài người ra khỏi xuồng để với tay hái một đóa hoa sen cạnh mình. Cầm được chiếc hoa trong tay, Sen bất chợt bị mất thăng bằng vì chiếc xuồng chòng chành. Nàng chao qua đảo lại, rồi ngã nhào về phía chàng trai. Có thể là vô tình. Có thể là hữu ý... Chàng trai vội đưa tay đỡ lấy Sen. Khi chiếc thuyền trở lại thăng bằng, Sen thấy mình đã nằm gọn trong vòng tay chàng trai. Nàng nghe cả tiếng con tim mình và con tim của chàng trai đang gióng nhịp dồn dập.
Vội buông vòng tay khỏi Sen, chàng trai ngượng ngùng lí nhí...
- Tôi... xin lỗi...
Ngước nhìn lên, Sen lại một lần nữa nàng chạm vào đôi mắt trong veo. Người ta nói đôi mắt trong veo là cánh cửa sổ dẫn vào một tâm hồn trong veo... Nhìn dáng vẻ lúng túng của chàng trai, Sen lại thấy mình có lỗi.
Tự dưng Sen hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Anh... anh có phải là thầy tu không?
Trước sự ngạc nhiên của Sen, chàng trai gật đầu:
- Phải, phải... tôi là thầy tu. À, nhưng mà tôi phải nói mình là sinh viên thì mới có thể về vùng này để làm việc được... vì lý do an ninh mà. Tôi đến đây với tư cách là một thầy giáo thì mới không bị để ý, mới có tự do để tiếp xúc với bà con...
Sen hiểu điều này. Tự dưng nàng thấy mình ngớ ngẩn ghê khi không nhận ra điều ấy ngay từ đầu. Trước đây, cũng đã có nhiều tu sĩ đến liên hệ với bố nàng để vào làm việc trong vùng sâu cho những bà con nghèo. Họ dừng chân ở nhà nàng như một trạm trung chuyển. Họ phải thật kín đáo để thích nghi với những khó khăn kỳ lạ của hoàn cảnh. Hồi ấy, nàng vẫn thường hay nghe bố chép miệng than cuộc sống này sao mà kỳ lạ. Kỳ lạ ở chỗ những người làm việc tốt thì phải âm thầm ý tứ, còn những kẻ làm bao chuyện động trời thì cứ nghiễm nhiên công khai...
Im lặng một hồi, Sen lại lên tiếng:
- Mà nè, tại sao anh... ơ... thầy lại đi tu?...
Dường như đã qua cơn bối rối, chàng trai cười thật tươi:
- Tại thích.
- Sao lại thích? – Sen nhất định không buông tha.
- Hỏi thế thì thật khó trả lời... Nói sao nhỉ?
Sau một hồi lúng túng chàng trai cũng bắt đầu nói. Chàng nói chàng tin rằng mình được sinh ra để đi tu. Đi tu như là điều đã được chuẩn bị cho chàng từ rất lâu. Đi như có một điều gì đó cứ thôi thúc không ngừng trong lòng chàng. Chàng được sinh ra và lớn lên trong một gia đình công giáo đạo đức, bố chàng đã từng là một chủng sinh phải từ bỏ ước mơ sống đời dâng hiến vì chủng viện bị giải tán trước những đổi thay của thời cuộc. Từ nhỏ, chàng đã được nghe kể nhiều về đời tu, về những sinh hoạt trong tiểu chủng viện, về ước mơ không thành của bố... Chẳng biết tự bao giờ, những điều ấy đã trở nên một phần ước mơ của chàng. Dâng hiến cả cuộc đời để sống ơn gọi tu trì trở nên một ướ mơ vừa tự nhiên vừa linh thánh. Ước mơ ấy được nuôi dưỡng từ những giờ kinh tối của gia đình, từ những buổi lễ của xứ đạo, từ những giá trị truyền thống mà người công giáo gìn giữ...
Rồi chàng trai kết luận: có những giá trị đẹp được bén rễ từ rất sâu trong con người. Những giá trị ấy là âm thầm vô hình, nhưng luôn có sức mạnh rõ nét chi phối những chọn lựa và cung cách sống của một con người.
Sen hiểu điều ấy. Sen nhớ đến thời khắc mình vùng vẫy ra khỏi vòng tay của Hưng. Như có một luồng sức mạnh vô hình nào đó từ rất sâu trong con người nàng bừng lên. Sức mạnh ẩy giúp nàng vượt thắng những đòi hỏi của con người xác thịt. Sức mạnh ấy đẩy nàng vượt ra khỏi tình trạng thụ động khờ khạo. Sức mạnh ấy bỗng dưng bùng phát đẩy nàng vượt lên cao...
Sau một hồi lâu, Sen lại thắc mắc:
- Hồi giờ thầy... có người yêu chưa? Bộ thầy không biết yêu hay sao mà đi tu?
Chàng trai ngạc nhiên:
- Sao lại không biết yêu...
- À, ý là bộ thầy chưa bao giờ có tình cảm với ai, chưa từng yêu một người con gái nào? Bộ thầy từ bỏ dễ dàng ước mơ về một mái ấm gia đình hạnh phúc sao? Bộ tình cảm của con người là không tốt sao? Bộ tình yêu là có tội sao?
Sen hỏi một thôi một hồi những câu hỏi khó nghe khiến chàng trai phải trợn tròn con mắt. Sau một hồi thinh lặng, chàng trai đủng đỉnh đáp:
- Sen có nghe bài hát hày bao giờ chưa nhỉ? - Rồi chàng cất tiếng hát nho nhỏ:
“Chúa không lầm khi Ngài dạy con yêu,
dù đường tình con oan trái nhiều.
Vì Chúa đã biết từ ngàn xưa,
từng giây rung cảm trong lòng
là từng giây hơi thở rực nóng”. (Chúa Không Lầm – Kim Long)
Không có con người nào chai sạn như sỏi đá, cũng không có con người nào vô tâm như cỏ cây. Con người nào cũng là người được Chúa cho một thân xác bằng thịt và một trái tim bằng thịt. Chúa thật dễ thương khi ban cho thân xác và con tim con người có khả năng rung động và có những tình cảm thật đẹp. Điều quan trọng là con người sống sao với những rung cảm ấy để còn được xứng đáng với ân huệ mà Chúa ban, phải không? Đi tu cũng là một cách lựa chọn để đáp trả lại ân huệ ấy mà.
Điều chàng trai nói làm Sen suy nghĩ về những gì đang diễn ra giữa lòng mình trong thời gian qua. Tất cả những biến động ồn ào cứ gầm gào trong nàng như thể con nước đang chực tràn bờ. Những biến động mới mẻ mà đen đủi. Nàng nhận ra sự giằng con ngay trong chính con người mình giữa một bên là những mời gọi tội lỗi và bên kia là những khao khát vươn lên. Có lúc Sen thấy mình nhỏ bé như một chiếc thuyền con giữa chênh chao sông nước, luôn có thể bị chìm đắm bất cứ lúc nào...
Nàng lặng yên nhìn chiếc xuồng con lướt đi trên mặt sông. Dòng nước giữa đồng sen bị khuấy động đã ùng ục sủi bọt và trở nên đục ngầu. Chiếc xuồng con vẫn hếch mõm lên trời lướt mình về phía trước... Đã quen thuộc với vùng sông nước từ nhỏ, nhưng lúc này Sen mới để ý đến sự trái ngược lạ lùng giữa dòng sông và chiếc xuồng con: dòng sông nước bao la luôn biến động, còn chiếc xuồng con thì mỏng manh bé xíu. Tưởng rằng lúc nào chiếc xuồng con cũng có thể bị tràn phủ ngợp chìm bởi con nước, tưởng rằng những rác rưởi ô uế từ dòng sông luôn có thể cuốn trôi và dìm sâu chiếc xuồng con... thế mà chiếc xuồng vẫn cứ lướt đi nhẹ nhàng trên mặt nước. Chỉ cần con người biết điều khiển và làm chủ, mỗi nhịp hướng mình lên cao sẽ là một bước đẩy họ tiến về phía trước.
Lặng yên một hồi, Sen lại lên tiếng:
- Có lẽ như thầy vậy mà hay... Yêu đương bây giờ lằng nhằng quá, tội lỗi quá...
Chàng trai lại cười thật hiền:
- Hình như chỉ có con người mới hay lằng nhằng, chứ tình yêu đâu có lằng nhằng... Yêu nhau đâu có tội. Bởi vì tình yêu có bao giờ là tội đâu. Làm hoen ố tình yêu của mình mới là có tội. Đạp đổ đi tương lai tốt đẹp của tình yêu mình mới là có tội.
Sen nghĩ đến tình yêu của mình. Bây giờ thật sự nàng chẳng biết phải bắt đầu lại từ đâu. Có lẽ nàng sẽ chẳng còn có thể đối diện với Hưng hồn nhiên và trong sáng như thuở ban đầu. Trong tình yêu, họ đã khuấy lên những điều không được phép khuấy động, và tình yêu ấy đã bị nhuốm bẩn bởi nhiều bợn nhơ...
- Thầy ạ, thời buổi bây giờ có phải sống trong sạch là khó lắm không?
- Có lẽ vậy... Tôi đã qua một thời sinh viên, nên tôi hiểu phần nào những khó khăn của việc sống trong sạch giữa một môi trường bị thấm nhiễm bởi quá nhiều tạp chất. Văn minh phố thị mở ra một thế giới bao la cho người trẻ, nhưng cũng đặt ra trên bước đường họ đi bao là cạm bẫy... Trong con người luôn có những góc khuất mỏng manh và dễ bị thương tổn, thế giới hiện đại lắm khi lại đụng chạm và khai thác chính vào những góc khuất ấy. Con người thì yếu mềm như một nhóm rơm khô dễ cháy, mà những mời mọc của thế giới hiện đại thì mạnh mẽ và quyến rũ như những ngọn lửa thiêu...
- Vậy thầy thường làm gì để có thể vượt lên trên những nhếch nhác của cuộc sống và những tạp nhạp của lòng mình?
Không chần chừ, chàng trai đáp:
- Tôi cầu nguyện. Tôi cầu nguyện nhiều với Mẹ Maria. Giữa cuộc sống có nhiều góc tối, tôi cần một mẫu gương thật trong, thật sáng và thật đẹp để soi mình. Trước Mẹ, tôi thấy lòng mình luôn trầm lặng và bình an. Tôi thích những lời nguyện đơn sơ mà sâu lắng của lời kinh Kính Mừng: Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, bây giờ và trong giờ lâm tử... Lời kinh ấy vừa là lời nhắc nhở tôi về thân phận con người của mình, đồng thời vừa là lời nhắc nhở về cuộc chiến liên lỉ để vươn mình lên cao...
Chiều lặng im. Bóng nắng mênh mông dát vàng trên cả cánh đồng. Gió nhẹ đưa những tán lá sen như thì thào vẫy gọi. Những búp sen đong đưa la đà trên mặt nước. Hương sen vẫn thoang thoảng ngát thơm...
6.
Hai tuần sau chàng trai lên đường. Sen thấy má mình cũng nóng hổi trước những giọt nước mắt chia tay của bà con. Một tháng nơi này, có lẽ chàng trai đã không làm được nhiều điều... nhưng chàng đã khơi dậy được nhiều. Từ ngày gặp chàng trai, Sen mới thấy yêu mình hơn. Được nhìn bằng cặp mắt trân trọng, Sen tự nghĩ mình được nhắc nhở phải biết trân trọng mình hơn.
Sự xuất hiện của chàng trai cũng khiến Sen nhìn lại cuộc đời và lối sống của mình. Chàng trai từ nơi xa xôi đến đây chỉ để làm một chút gì đó cho bà con dân nghèo. Còn nàng, nàng sống cạnh bên họ, chẳng lẽ nàng chẳng thể chia sẻ gì với họ sao? Cuộc sống chung quanh còn biết bao người đang cần mình, có biết bao điều tốt đẹp mình có thể làm cho những người xung quanh... Nàng tin rằng mình luôn có thể làm được điều gì đó đẹp đẹp và hữu ích cho cuộc đời. Đẹp hơn nhiều so với việc chỉ luẩn quẩn trong thế giới nhỏ hẹp của riêng mình. Hữu ích hơn nhiều so với việc chỉ biết giam mình trong những ám ảnh của bao mời gọi ích kỷ và thấp hèn...
Cầm trong tay xâu chuỗi Mân Côi mà chàng trai tặng trước lúc chia tay, Sen tự hứa với lòng mình nhiều điều lắm. Nàng sẽ tập cho mình thói quen tâm sự với Mẹ mỗi tối. Nàng sẽ luôn ngước nhìn lên Mẹ để tìm thấy cho mình con đường đi về vùng trời ánh sáng...
Sẽ có nhiều điều nơi nàng được bắt đầu lại. Và Sen sẽ thực là Sen...
Roma - cuối tháng 01.2010
Lưu Minh Gian
Email: giaansj@yahoo.com
Bài 392
CẢM TẠ THIÊN ÂN
Tro bụi phàm nhân đời tối đen
Chúa Trời cứu độ hóa thành sen
Mùa Chay kêu gọi mau thay đổi
Thành thật ăn năn mới đáng khen
Thiên Chúa nhân từ luôn chờ đợi
Con hoang trở lại thoát đời hèn
Giêsu tử nạn cho con sống
Cảm tạ Thiên Ân mãi mãi chen
Mùa Chay 2010
Thom. Trầm Thiên Thu
tramthienthu@gmail.com
Bài 393
DÂNG LỜI CA TỤNG
Từ ngày đất trời đổi màu đen
Lời Ngài đoan hứa một bông sen
Khiết trinh toàn vẹn không tội tổ
Muôn đời xưng tụng tiếng ca khen
Người nữ ấy vạn lần diễm phúc
Vẫn mãi khiêm nhu phận thấp hèn
Này tôi xin được là tôi tớ
Vâng lời Thần sứ chẳng bon chen.
CÉCILIA
Bài 394
HƯƠNG SEN
Như giếng trong lành không vẩn đen
Như trà xanh mát ướp hương sen
Dịu dàng lòng Mẹ không ô nhiễm
Dưới đất trên trời mãi hát khen.
Mẹ dậy cho con đức khiết tịnh
Con vâng theo Mẹ sống đơn-hèn
Có Mẹ song hành vui đếm bước
Bên đời bỏ lại những bon chen.
Dâng Dâng.
dangpham63@gmail.com
Bài 395
HOA ĐỒNG CỎ NỘI.
Mượt mà mái tóc mượt mà đen
Môi thắm phớt hồng mầu cánh sen
Hoa đồng cỏ nội hoa trinh trắng
Au yếm Mẹ nhìn Mẹ cũng khen.
Phận nghèo lận đận nghèo trong sạch
Giầu có chơi ngông giở đốn hèn
Hoa đồng gìn giữ không sa bẫy
Vì tính không tà, tâm không chen.
Dâng Dâng.
dangpham63@gmail.com
Bài 396
KHẤN MẸ
Giữa khoảng không gian bóng tối đen,
Hào quang chiếu sáng hương hoa sen.
Trên trời các thánh hân hoan chúc,
Dưới thế đàn con rộn rã khen.
Khấn lạy Ngôi Ba luôn dũng cảm
Noi gương Đức Mẹ qúi đơn hèn.
Nhờ ơn của Chúa thương phù trợ,
Tội lỗi con nguyền quyết chẳng chen.
Giữa khoảng không gian bóng tối đen,
Hào quang chiếu sáng hương hoa sen.
Bóng tối âm u của tội lỗi đẩy đưa chúng con sống trong bùn đen của trần gian.
Eva nguyên tổ dại khờ nghe lời của Satan đã khiến nhân loại sống trong vũng lầy tăm tối mịt mù.
Lạy Mẹ, con yêu Mẹ. Mẹ là Eva mới cùng với Giêsu con Mẹ cứu nhân độ thế. Với đặc ân vô nhiễm nguyên tội, Mẹ là mẫu gương tinh tuyền như đóa hoa sen thơm ngát giữa bùn mà chẵng hôi thanh mùi bùn.
Lời Xin Vâng của Mẹ làm vui thỏa lòng Chúa Cha khi Ngài đang chờ đợi sự đồng ý của Mẹ để khởi đầu chương trình cứu độ trần gian.
Trên trời các thánh hân hoan chúc,
Thiên thần ca hát chúc mừng cung kính.
Mẹ đã đón nhận hương thơm trinh nữ qua vòng tay âu yếm của bà thánh Anna, người mẹ đã biết chuẩn bị cho con đón nhận hồng ân thánh ngay từ hồi măng non, và biết chuyên chăm cầu nguyện với Chúa như hơi thở của cuộc đời.
Vào độ trăng tròn, Mẹ Maria chắc có nét đẹp khả ái, đầy thánh thiện trong giọng nói và nụ cười. Mẹ Maria rất khiêm nhường, luôn coi mình là thua kém vì chỉ mong làm nữ tì cho Thiên Chúa và cho cả mọi người. Ôi! Khiêm nhường sâu thẳm đẹp lòng Thiên Chúa nhường bao!
Khơi nguồn làm mẹ của Đức Maria qua hai tiếng "Xin Vâng."
Lời Xin Vâng của Mẹ tạo giây phút để Chúa Con thực hiện lời hứa của Chúa Cha ban cho nhân loại được quay về làm lại cuộc đời, làm con của Thiên Chúa để đón nhận phần thưởng Thiên Chúa đã hứa ban cho nhân loại.
Mầu nhiệm Nhập thể đã đưa Chúa Giêsu vào giòng sinh mệnh của loài người. Thiên Chúa toàn năng đã trở thành yếu đuối nơi một xác phàm. Thiên Chúa vô biên đã tự giam hảm trong lòng một Hiền mẫu mình đã chọn.
Dưới thế đoàn con rộn rã khen.
Tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho chúng con một người mẹ tuyệt vời, con xin nắm tà áo Mẹ hân hoan ngày về.
Nguồn vui ơn thánh êm đềm diụ dàng và bảy nguồn ơn thánh giúp con can trường sống ngoan. Cúi đầu thầm lặng nguyện cầu
Khấn lạy Ngôi Ba luôn dũng cảm.
Noi gương Đức Mẹ qúi đơn hèn.
Ngày Hài nhi chào đời, uớc mơ làm mẹ lại trở thành sự thật phủ phàng. Biết mình làm Mẹ Chúa Trời cao cả, sao lại không có chổ mà sinh? Nghèo xơ xác, xin tá túc cũng không ai cho. Nghĩ mà tủi phận biết bao, thôi đành tìm đến hang đá Bêlem...
Như những phụ nữ khác, Mẹ Maria nuôi con khôn lớn giữa muôn ngàn khó khăn của một gia đình nghèo. Từ những ngày còn bú mớm, nằm trong nôi, Hài nhi được Mẹ ru ngủ bằng câu hò đậm tình yêu Chúa, đến lúc Bé biết đi, biết chạy vui đùa cùng chúng bạn: quả là một chuỗi tháng ngày dài với bao thao thức đêm trường.
Chúa Giêsu ơi! Con biết rằng Ngài đã đến, đến vì thương con người, nên sinh ra trên dương trần.
Sự tình nguyện của Mẹ Maria vào mầu nhiệm cứu độ, thật là một hồng ân cao quý. Chúng con xin cúi đầu cảm tạ Thiên Chúa.
Thiên Chúa không tìm đâu ra một đền thờ thích hợp cho Ngôi Lời giáng sinh làm người, ngoài Mẹ Maria. Chúa không muốn ngự trong đền thờ nguy nga, sơn son thép vàng nhưng vắng lạnh. Thiên Chúa ao ước tình chân thật và hơi ấm của kẻ lòng ngay.
Nhờ ơn của Chúa thương phù trợ
Tội lỗi con nguyền quyết chẳng chen.
Lạy Chúa Thánh Thần xin hãy đến hồn con đang mong chờ Ngài.
Tôi lỗi làm con xa Chúa. Khi phạm tội là con lượm đá ném Chúa, đuổi Chúa ra khỏi tâm hồn con. Chúa âm thầm buồn tủi đứng ở cửa lòng con đợi chờ; chờ khi qụy ngã, hai tay giang rộng mong con ngước nhìn lên Chúa để Chúa ẳm bồng.
Lòng con đầy bất chính, xấu xa, tham lam, độc ác đủ thứ. Nào là ganh tị, giết người, cãi cọ, mưu mô, thâm hiểm; nào là nói hành nói xấu.
Cúi đầu sám hối ăn năn, cuộc đời con đã lấm đầy bùn đen, Chúa thương gìn giữ tứ bề còn đây.
Lời Chúa Giêsu: "Con đã cho họ biết danh Cha, và còn sẽ cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương Con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa." (Ga 17: 26).
Sống được như thế, vinh quang của Chúa chiếu sáng trên cuộc đời của chúng ta; và cũng như thế, chúng ta sẽ giống Mẹ vì Mẹ nào con nấy.
Con đến với Chúa qua Mẹ. Con tôn thờ Chúa với Mẹ. Cùng với Mẹ, con gặp được Chúa Giêsu con Mẹ dễ dàng nhất, chắc chắn nhất. Chúa ở trong lòng con, con tâm sự cùng Chúa, còn gì vui sướng hơn, lòng con được thảnh thơi.
Hôm nay, con quyết tâm trở về cùng Chúa, Chúa ơi! Xin cho con luôn dọn lòng xứng đáng đón nhận Mình Máu Thánh Chúa với những tâm tình của Mẹ khi cưu mang Chúa.
Lạy Mẹ, xin dạy con biết sống thinh lặng trong nguyện cầu, để tình yêu Chúa lớn lên trong con hằng ngày.
Giờ đây thinh lặng con nhìn,
Mắt trông Nhà Tạm cho mình vững tin.
Mẹ người đã được truyền tin,
Cung lòng tuyệt đẹp ẩn mình Ki-tô.
Đời người theo Chúa Ki-tô,
Mỗi ngày mỗi đẹp điểm tô danh Ngài.
Ngắm Mẹ gương mẫu hòa hài,
Đền thờ Thiên Chúa, van nài tại tâm.
Xin dâng lên Cha tình con bé nhỏ tràn đầy ước mơ...
Xin cho con hằng suy niệm Lời Chúa.
Thật vậy, lương bổng mà tội lỗi trả cho người ta, là cái chết; còn ân huệ Thiên Chúa ban không, là sự sống đời đời trong Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.
Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. (Mt 3:10)
Khấn xin Mẹ thương chuyển cầu cho chúng con sống trọn tình con thảo của Cha trên Trời. Sống ngoan, sống tốt, sống hiền hoà; làm nhân chứng giữa lòng thế giới hôm nay.
Cùng quyết theo đường Chúa, phụng sự Thiên Chúa, dấn thân cho niềm tin theo trường lớp của Người Phụ nữ Thánh Thể.
Nam Giao
namgiaouc@yahoo.com.au
Bài 397
LAO ĐỘNG LƯƠNG THIỆN
Những người lao động có tay đen
Nhưng trắng tâm hồn tợ đoá sen
Nghèo khó ngẩng đầu không kẻ trách
Giàu sang ưỡn ngực mấy ai khen
Cần cù lương thiện bao đời quý
Biếng nhác gian manh một kiếp hèn
Sống giữa cuộc đời nêu chứng tá
An bình, danh lợi chẳng bon chen.
Giu-se Nguyễn văn Sướng
suongoc5254@gmail.com
Bài 398
KHÔNG VẨN HÔI BÙN
Vườn cũ hoa xưa bỗng nhiễm đen
Nhiệm mầu tái tạo một bông sen
Màu xanh như áo màu xanh khoác
Sắc thắm tượng hình sắc thắm khen
Thần trí vui mừng thương phận mọn
Linh hồn ca ngợi đoái tôi hèn
Trong đầm hương tỏa mùi thanh khiết
Che lấp hơi bùn súng mọc chen.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường, Cali
Bài 399
MỪNG LỄ THÁNH PHAOLÔ
Phaolo gặp Chúa hết hồi đen
Ngã ngựa xuống lầy trúng đóa sen
Đứng dậy vào thành được cứu chữa
Bước đi khắp xứ cất lời khen
Giảng rao lời Chúa sinh ơn trọng
Nhiệm nhặt bản thân sống nghèo hèn
Mười bốn bức thư đầy giáo lý
Tình Ngài ý Chúa quyện đan chen
Phaolo Nguyen-phuc-nguyen
nguyen_phucnguyen13@yahoo.com
Bài 400
ĐOAN HỨA KHIẾT TỊNH THUỶ CHUNG
Như giữa đầm lầy nước đục đen,
Vẫn luôn khoe sắc ngát hương sen.
Ghi lòng tạc dạ lời đoan hứa,
Giữ ngọc gìn vàng, tiếng nức khen.
Đã chuộng thanh cao, tình mến trọng,
Chẳng so cao thấp, phận sang hèn.
Một đời chung thuỷ, lòng trân quý,
Sánh cụm hoa muôn sắc thắm chen.
Biển-Đức Đỗ Quang-Vinh (Canada)
vinhdo33@yahoo.com
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền: Họp Đàn
Dominic Đức Nguyễn
23:10 31/01/2010
HỌP ĐÀN
Ảnh của Dominic Đức Nguyễn
Chiều nay nắng trở sang màu tím
Biển lặng khung trời mây tiếp mây
Đàn chim di trú về xa mãi
Mịt mùng năm tháng mõi mòn bay!
(Trích thơ của Hàn Thiên Lương)
Click here to go to PhotoArt Meditation Room - Phòng Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền