Sau cuộc gặp gỡ với tổng thống, các nhà lãnh đạo trong chính quyền, xã hội dân sự và ngoại giao đoàn tại dinh tổng thống, lúc 11:15, Đức Thánh Cha đã gặp gỡ và đọc kinh chung trong tu viện các nữ tu dòng Carmêlô Nhặt Phép.
Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:
Tôi cảm ơn tất cả các Chị, đã rời khỏi đời sống viện tu trong giây lát để thể hiện sự hiệp thông với tôi và với cuộc sống và sứ mệnh của toàn Giáo hội, đặc biệt là Giáo hội ở Madagascar. Tôi rất biết ơn về sự hiện diện của các chị, vì lòng trung thành của các chị và nhân chứng rạng rỡ cho Chúa Giêsu Kitô mà các chị đưa ra cho cộng đồng.
Ở đất nước này, có thể có nghèo đói, nhưng cũng có sự giàu có lớn! Ở đây, chúng ta tìm thấy một kho báu tuyệt vời về vẻ đẹp tự nhiên, con người và tâm linh. Các chị cũng vậy, các chị em thân mến, hãy chia sẻ vẻ đẹp của Madagascar, dân tộc và Giáo hội của đất nước này, vì đó là vẻ đẹp của Chúa Kitô làm sáng lên khuôn mặt và cuộc sống của các chị. Thật vậy, nhờ có các chị, Giáo hội ở Madagascar còn đẹp hơn trong mắt Chúa và trong mắt cả thế giới nữa.
Sau đó, Đức Thánh Cha chia sẻ về bài đọc ngắn trích từ sách Các Vua quyển thứ nhất (2,2b-3), đó là “lòng can đảm”, và ngài nói rằng để theo Chúa, chúng ta luôn cần có một tí can đảm. Nhưng Đức Thánh Cha cũng lưu ý rằng Chúa làm công việc nặng nhọc nhất và chúng ta phải có can đảm để cho Người làm.
Tiếp đến Đức Thánh Cha kể về một hình ảnh đã giúp ngài rất nhiều trong đời sống linh mục cũng như đời sống đức tin. Đó là câu chuyện của hai nữ tu, một già một trẻ. Một buổi chiều, sau khi cầu nguyện, họ đi đến nhà cơm và sơ cao niên hầu như không thể đi được. Sơ trẻ tìm cách giúp cho sơ già, nhưng sơ này không chịu, còn la lên, “đừng đụng vào kẻo tôi té”. Nhưng sơ trẻ vẫn cứ đi với sơ già với nụ cười trên môi. Khi đến nhà cơm, sơ trẻ tcố giúp sơ già ngồi xuống ghé, sơ già lại la lên, “đừng, đừng, nó làm tôi đau, làm tôi đau chỗ này…”, nhưng cuối cùng sơ già đã ngồi xuống ghế. Sơ trẻ còn giúp chuẩn bị thức ăn cho sơ già. Sơ trẻ đó là thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu.
Câu chuyện cho thấy cần có tinh thần nào để sống đời sống cộng đoàn. Lòng bác ái trong những việc nhỏ nhặt cũng như việc to lớn. Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng mọi nữ tu đều tìm con đường hoàn thiện nhưng sự hoàn thiện nằm trong những cử chỉ nhỏ của tình yêu được thực hiện với nhân đức vâng lời. Đức Thánh Cha cũng mời gọi có can đảm để làm những cử chỉ nhỏ, can đảm tin rằng Thiên Chúa vui lòng về sự bé nhỏ của tôi và Người sẽ cứu độ thế giới bắt đầu bằng những cử chỉ nhỏ của tình yêu, của từ bỏ chính mình.
Đức Thánh Cha kể tiếp: Một buổi chiều, khi Thánh Têrêsa đi từ nhà nguyện đến nhà cơm, chị nghe tiếng nhạc từ bên ngoài và nghĩ chắc là có lễ hội, nhảy múa. Chị nghĩ đến lễ hội có những người trẻ vui chơi nhảy múa, có lẽ lễ hội gia đình … hay đám cưới, sinh nhật… Có lẽ chị nghĩ ở đó thật vui nhưng ngay lập tức, chị thưa với Chúa rằng sẽ không bao giờ đổi một cử chỉ nào đối với sơ già kia để lấy lễ hội trần gian. Điều này làm cho chị cảm thấy hạnh phúc hơn tất cả những điệu múa ngoài đời.
Qua câu chuyện này, Đức Thánh Cha khuyên các nữ tu khi bị tư tưởng trần gian xâm chiếm hãy biết phân định với bề trên, với hội đồng, với chị em để những ý nghĩ nghĩ thế gian không xâm nhập vào đan viện. Khi những tư tưởng trần gian đến, hãy đóng cửa và nghĩ đến những hành động nhỏ của tình yêu.
Đức Thánh Cha nhắc nhở rằng mỗi tu sĩ phải chiến đấu để thắng tinh thần thế gian, thắng tội lõi, thắng ma quỷ. Nhưng ma quỷ chưa bỏ cuộc, chúng “trở lại và lợi hại hơn xưa”! Chúng là những con quỷ học thức và khó ngăn ngừa hơn, vì khó phát hiện ra chúng. Chúng không muốn bị khám phá ra vì thế nó hóa trang dưới bộ áo quý phái. Ngài khuyên các tu sĩ nếu thấy có điều gì không ổn, cần nói ngay, bày tỏ ngay. Evà đã không thưa với Chúa ngay khi bị con rắn dụ dỗ… Hãy nói ngay khi có điều gì đó làm các chị em không còn cảm thấy bình an thanh thản. Và để bảo vệ chúng ta khỏi tinh thần thế tục, khỏi ma quỷ, cần có tình bác ái, cần cầu nguyện. Bác ái để xin lời khuyên đúng lúc, cầu nguyện để xin Chúa giúp nhận ra mưu mô ma quỷ.
Thánh Têrêsa khi cảm thấy có điều không ổn trong tâm hồn liền thưa với về trên … dù bề trên không cảm tình với chị. Và Đức Thánh Cha khuyên các tu sĩ nhìn thấy Chúa Giêsu nói qua bề trên.
Và cuối cùng, Đức Thánh Cha làm chứng rằng thánh Têrêsa đã đồng hành với ngài trên mỗi bước đường, đã dạy ngài bước đi. Đức Thánh Cha nói: “Đôi khi tôi hơi bực mình và đuổi ngài đi. Đôi khi tôi lắng nghe ngài; đôi khi những đau khổ khiến tôi không nghe ngài chăm chú… Nhưng ngài là người bạn trung thành. Vì vậy, tôi không muốn nói lý thuyết suống với chị em, tôi đã nói với chị em về kinh nghiệm của tôi với một vị thánh và nói với chị em điều một vị thành có thể làm và con đường để nên thánh.
Hãy tiến bước! Và can đảm!
Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:
Tôi cảm ơn tất cả các Chị, đã rời khỏi đời sống viện tu trong giây lát để thể hiện sự hiệp thông với tôi và với cuộc sống và sứ mệnh của toàn Giáo hội, đặc biệt là Giáo hội ở Madagascar. Tôi rất biết ơn về sự hiện diện của các chị, vì lòng trung thành của các chị và nhân chứng rạng rỡ cho Chúa Giêsu Kitô mà các chị đưa ra cho cộng đồng.
Ở đất nước này, có thể có nghèo đói, nhưng cũng có sự giàu có lớn! Ở đây, chúng ta tìm thấy một kho báu tuyệt vời về vẻ đẹp tự nhiên, con người và tâm linh. Các chị cũng vậy, các chị em thân mến, hãy chia sẻ vẻ đẹp của Madagascar, dân tộc và Giáo hội của đất nước này, vì đó là vẻ đẹp của Chúa Kitô làm sáng lên khuôn mặt và cuộc sống của các chị. Thật vậy, nhờ có các chị, Giáo hội ở Madagascar còn đẹp hơn trong mắt Chúa và trong mắt cả thế giới nữa.
Sau đó, Đức Thánh Cha chia sẻ về bài đọc ngắn trích từ sách Các Vua quyển thứ nhất (2,2b-3), đó là “lòng can đảm”, và ngài nói rằng để theo Chúa, chúng ta luôn cần có một tí can đảm. Nhưng Đức Thánh Cha cũng lưu ý rằng Chúa làm công việc nặng nhọc nhất và chúng ta phải có can đảm để cho Người làm.
Tiếp đến Đức Thánh Cha kể về một hình ảnh đã giúp ngài rất nhiều trong đời sống linh mục cũng như đời sống đức tin. Đó là câu chuyện của hai nữ tu, một già một trẻ. Một buổi chiều, sau khi cầu nguyện, họ đi đến nhà cơm và sơ cao niên hầu như không thể đi được. Sơ trẻ tìm cách giúp cho sơ già, nhưng sơ này không chịu, còn la lên, “đừng đụng vào kẻo tôi té”. Nhưng sơ trẻ vẫn cứ đi với sơ già với nụ cười trên môi. Khi đến nhà cơm, sơ trẻ tcố giúp sơ già ngồi xuống ghé, sơ già lại la lên, “đừng, đừng, nó làm tôi đau, làm tôi đau chỗ này…”, nhưng cuối cùng sơ già đã ngồi xuống ghế. Sơ trẻ còn giúp chuẩn bị thức ăn cho sơ già. Sơ trẻ đó là thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu.
Câu chuyện cho thấy cần có tinh thần nào để sống đời sống cộng đoàn. Lòng bác ái trong những việc nhỏ nhặt cũng như việc to lớn. Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng mọi nữ tu đều tìm con đường hoàn thiện nhưng sự hoàn thiện nằm trong những cử chỉ nhỏ của tình yêu được thực hiện với nhân đức vâng lời. Đức Thánh Cha cũng mời gọi có can đảm để làm những cử chỉ nhỏ, can đảm tin rằng Thiên Chúa vui lòng về sự bé nhỏ của tôi và Người sẽ cứu độ thế giới bắt đầu bằng những cử chỉ nhỏ của tình yêu, của từ bỏ chính mình.
Đức Thánh Cha kể tiếp: Một buổi chiều, khi Thánh Têrêsa đi từ nhà nguyện đến nhà cơm, chị nghe tiếng nhạc từ bên ngoài và nghĩ chắc là có lễ hội, nhảy múa. Chị nghĩ đến lễ hội có những người trẻ vui chơi nhảy múa, có lẽ lễ hội gia đình … hay đám cưới, sinh nhật… Có lẽ chị nghĩ ở đó thật vui nhưng ngay lập tức, chị thưa với Chúa rằng sẽ không bao giờ đổi một cử chỉ nào đối với sơ già kia để lấy lễ hội trần gian. Điều này làm cho chị cảm thấy hạnh phúc hơn tất cả những điệu múa ngoài đời.
Qua câu chuyện này, Đức Thánh Cha khuyên các nữ tu khi bị tư tưởng trần gian xâm chiếm hãy biết phân định với bề trên, với hội đồng, với chị em để những ý nghĩ nghĩ thế gian không xâm nhập vào đan viện. Khi những tư tưởng trần gian đến, hãy đóng cửa và nghĩ đến những hành động nhỏ của tình yêu.
Đức Thánh Cha nhắc nhở rằng mỗi tu sĩ phải chiến đấu để thắng tinh thần thế gian, thắng tội lõi, thắng ma quỷ. Nhưng ma quỷ chưa bỏ cuộc, chúng “trở lại và lợi hại hơn xưa”! Chúng là những con quỷ học thức và khó ngăn ngừa hơn, vì khó phát hiện ra chúng. Chúng không muốn bị khám phá ra vì thế nó hóa trang dưới bộ áo quý phái. Ngài khuyên các tu sĩ nếu thấy có điều gì không ổn, cần nói ngay, bày tỏ ngay. Evà đã không thưa với Chúa ngay khi bị con rắn dụ dỗ… Hãy nói ngay khi có điều gì đó làm các chị em không còn cảm thấy bình an thanh thản. Và để bảo vệ chúng ta khỏi tinh thần thế tục, khỏi ma quỷ, cần có tình bác ái, cần cầu nguyện. Bác ái để xin lời khuyên đúng lúc, cầu nguyện để xin Chúa giúp nhận ra mưu mô ma quỷ.
Thánh Têrêsa khi cảm thấy có điều không ổn trong tâm hồn liền thưa với về trên … dù bề trên không cảm tình với chị. Và Đức Thánh Cha khuyên các tu sĩ nhìn thấy Chúa Giêsu nói qua bề trên.
Và cuối cùng, Đức Thánh Cha làm chứng rằng thánh Têrêsa đã đồng hành với ngài trên mỗi bước đường, đã dạy ngài bước đi. Đức Thánh Cha nói: “Đôi khi tôi hơi bực mình và đuổi ngài đi. Đôi khi tôi lắng nghe ngài; đôi khi những đau khổ khiến tôi không nghe ngài chăm chú… Nhưng ngài là người bạn trung thành. Vì vậy, tôi không muốn nói lý thuyết suống với chị em, tôi đã nói với chị em về kinh nghiệm của tôi với một vị thánh và nói với chị em điều một vị thành có thể làm và con đường để nên thánh.
Hãy tiến bước! Và can đảm!